Tuesday, April 7, 2015

Người đàn ông đó không phải chồng tôi - Phần 2

Phần 2. Nàng là ai?
Nàng đâu phải trẻ con để thích mấy trò xã giao đó.
Nàng đã 34 tuổi, có 2 đứa con trai xinh đẹp như thiên thần. Cuộc hôn nhân 7 năm mang lại cho nàng 2 cục cưng đó và 1 mớ những khổ đau chất chồng mà nàng không nhớ nó bắt đầu từ đâu.Có lẽ là từ khi nàng mang thai em bé thứ 2. Trong suốt thai kì, nàng nghén lên nghén xuống để kết cục lại nàng hoàn toàn bỏ quên gã chồng hào hoa, tài năng, trai gốc thủ đô của mình. Chao ôi, lúc đó chỉ nghĩ đến bản thân và con, nàng đã không đủ sức lo thì còn nói gì đến chồng. Cái gì vào đến bụng là cũng nôn đến nước lọc nàng còn sợ. Nàng xanh như tàu lá, đi không đủ sức. Mỗi sáng là một cực hình khi nàng cứ xa xẩm mặt mày mà phóng đến chỗ làm. Cả thai kì nàng tăng đúng 8 kg. Lần nào đi khám bác sĩ cũng kêu nàng chịu khó ăn uống hơn để mẹ khỏe con khỏe. Vậy mà người đàn ông ngọt ngào của nàng chưa khi nào hỏi han, động viên vợ về điều đó. Có 2-3 lần gì đó, chồng nàng đưa đi, còn lại nàng luôn tranh thủ đi làm về rồi đi khám luôn. Nàng mệt thì vẫn cứ đi làm, cứ về nhà cơm nước, dọn dẹp nhà cửa cho bố mẹ và con. Giờ nghĩ lại nàng vẫn không quên nỗi sợ hãi mỗi khi lau xong 3 tầng nhà, nàng luôn gần như chết xỉu. Có lần nàng phải nằm trên phòng thờ gần 1h mới bò được xuống. Cũng chẳng ai như nàng, buổi đêm đau đẻ, nàng dậy lau dọn nhà thật sạch rồi mới gọi chồng dậy đưa ra viện. Nào phải nhà không có khả năng thuê người giúp việc, chỉ tại nàng tiếc tiền, thương chồng đi làm vất vả nên cố gắng…. nhưng nàng thương chồng mà chồng lại thương…..người khác mất rồi.
Hôm nào chồng cũng về sau 11h đêm. Vậy mà chưa khi nào nàng căn vặn. Tất cả chồng nàng đều bảo là do công việc. Đúng là thời gian đấy anh vừa chuyển nơi làm việc và cũng vừa đảm nhiệm vị trí mới nên nàng hoàn toàn tin tưởng chồng. Hôn nhân với nàng là kết quả của một tình yêu quá tuyệt vời, nàng sống trong men say của tình yêu tới mức luôn nghĩ trên đời chỉ có người đàn ông đó và người đàn ông đó cũng chỉ có thể yêu mình nàng. Vì xét một cách công bằng, nàng khá trẻ so với tuổi của mình, nàng xinh đẹp có học thức, 32 tuổi đang làm nghiên cứu sinh và nàng có 1 công việc đáng trọng kiếm được tiền. Hơn hết là nàng yêu chồng con bằng tất cả trái tim. Và điều đó chồng nàng biết rõ. Anh vẫn luôn tự hào về điều đó với bạn bè của cả mình và vợ. Bạn bè của nàng luôn ghen tỵ với nàng vì cuộc hôn nhân của nàng quá viên mãn. Sau 4 năm kết hôn nàng vẫn luôn nhận được những tin nhắn ngọt ngào mỗi ngày, vẫn hẹn hò café và đặc biệt chồng nàng chưa quên một ngày lễ tết nào với nàng. Ngày kỉ niệm 5 năm kết hôn, nàng còn gần như chết ngất khi chồng tặng 1 bộ trang sức của Ý được đặt và gửi về đúng ngày luôn. Nàng còn nghi ngờ gì được người đàn ông như thế….Vậy mà đúng 1 tuần sau đó khi nàng vừa sinh con và 10 ngày sau hôm kỉ niệm đó, nửa đêm chồng nàng về trong trạng thái say mềm. Nàng vừa sinh mà vẫn phải dậy, khuân chồng vào giường, thay đồ và cất điện thoại, ipad. Tin nhắn thì nhấp nháy trên điện thoại…Từ khi lấy chồng vì tôn trọng anh, chưa bao giờ nàng mở điện thoại anh. Nhưng lúc đó như linh cảm, nàng run rẩy mở trộm và đập vào mắt nàng là dòng tin nhắn: “Anh à, mai là sẽ gặp em mà, đừng nhớ em mà mất ngủ nhé. Yêu anh!”. Không thể dừng được tò mò, nàng đọc toàn bộ tin nhắn của 2 người…..để rồi ngay sau đó nàng không thể khóc. Trong bóng đêm, nàng ngồi ngồi ban công run rẩy, đêm mùa đông với bộ quần áo ngủ và như một cái xác, nàng ko còn nghe được tiếng con khóc…..Chỉ khi con nàng khóc nhiều quá, mẹ nàng lên chăm con đẻ chạy sang không thấy con gái đâu mới tá hỏa gọi tìm con và thấy nàng ngất xỉu ngoài ban công…. Những chuyện sau đó ….còn rất nhiều nhưng lúc này thì người đàn ông đang dìu nàng kéo nàng ra khỏi suy nghĩ miên man đó:
-Cô về đâu? Ngồi đây chờ tôi, tôi chạy xe lại chở cô tới đó!
Nàng nhìn lại, ánh mắt hoàn toàn vô hồn: Cho tôi về Hotel Continental Sài Gòn
-Được, cô ngồi yên chờ tôi nhé
Người đàn ông quay đi nhanh chóng để nàng ngồi lại trên ghế chờ. Trong phút chốc nàng chợt nhận ra mình chưa biết gì về người đàn ông này ngay cả 1 cái tên vậy mà lại sắp đi chung xe với người đó. Nhưng điều đó cũng chỉ thoáng qua rồi ập đến là cơn đau đầu kinh khủng và người nàng lại rét kinh khủng, nàng cố gắng gồng mình lên để chống lại sự run rẩy đang ập đến cho đến khi nhìn thấy bóng người đàn ông đó chạy lại:
-Cô lại sốt rồi hả?
Nàng gật đầu và để mặc người đàn ông khoác thêm áo, dìu nàng ra xe.... Nàng lại rơi vào mê man hết lạnh rồi nóng, người vã đầy mồ hôi. Nàng không biết người đàn ông đó mang nàng đến đâu nhưng nàng biết nàng được bế từ trên xe xuống và còn nghe rõ tiếng người đó:
- Chị để ý nhé, bác sĩ sẽ đến ngay bây giờ.
Lúc nằm trên giường nàng biết có ít nhất 3 người cứ ở trong phòng đi lại và nói nhưng không nhớ được họ nói gì với nhau nữa rồi chìm vào giấc ngủ.
Lúc nàng tỉnh dậy chắc cũng khoảng 9h rồi. Mặt trời đã xuyên qua lớp rèm cửa mỏng chạm tới giường của nàng. Nàng ngơ ngác nhìn quanh, đây rõ ràng không phải khách sạn của nàng. Giật mình nàng cố chống tay ngồi dậy để quan sát kĩ hơn: căn phòng khá rộng chắc khoảng 35-37 m2 bài trí khá thanh lịch. Trên bức tường đối diện giường của nàng là một bức tranh tĩnh vật vẽ cúc họa mi của họa sĩ Nam Sơn- người mà nàng rất mến mộ... Vừa đúng lúc đó cưa phòng mở, một người phụ nữ trung tuổi bước vào:
- Cô tỉnh dậy rồi. Cô ăn chút cháo nhé
- Tôi đang ở đâu? Nàng ngơ ngác- Bà là ai?
- Cô đang ở quận 7 khu Star Hill

- còn tiếp -
Nguồn: webtretho.com

0 comments:

Post a Comment