Friday, April 3, 2015

Chị, sao không thể yêu Em? - END

Suốt đêm đó chị không ngủ,đúng vậy,Quân nhớ chị những tin nhắn hằng ngày được gửi chỉ nói những câu đó,và nó như 1 liều thuốc tin thần để chị có thể sống đến ngày hôm nay,giờ gặp lại Quân chị chỉ muốn gào lên để Quân biết rằng chi nhớ Quân đến nhường nào,Nhưng rồi mọi chuyện sẽ đi về đâu,chị muốn dẹp bỏ tất cả mọi suy nghi chỉ để nghĩ đến Quân thôi,nhưng rồi…………………..
Sáng hôm sau chị đến khách sạn làm việc thì Quân gọi
‘Đi làm chưa”
‘Rồi’
‘Lên phòng anh đi’
‘Tôi đang bận ‘
“Vậy để anh gọi quản lý’
‘Cậu thật là,..thôi được rồi’
‘Anh vẫn ở phòng cũ’
……………………..
-Cậu cần gì
-Cần gặp em
-Có chuyện gì cậu nói đi
-Chẳng có gì cả,chỉ là nhớ em thôi
-Cậu Quân,cậu đừng như vậy nữa,chúng ta kết thúc rồi,giờ tôi đang sống rất thanh thản,cậu muốn tôi phải làm sao,hay cậu muốn tôi phải nhớ cậu rồi phải sống trong đau khổ.cuộc sống của tôi giờ rất tốt.Cậu về đi,hãy quên tôi và sống thật tốt
-Em thật sự đã quên anh ?
-Đúng vậy
-Em trở nên lạnh lùng từ khi nào vậy
-Cậu muốn nghĩ sao tùy cậu.nếu không có gì tôi đi làm nhe
-Em còn giữ QL chứ
-Tôi bỏ lâu rồi
-Thật không ?
-Thật
-Vậy để Anh kiểm tra.Quân nói dứt câu tiến lại gần và ôm lấy chị,Quân đưa tay lên cổ chị và lấy sợi dây chuyền.-Vậy cái này là gì ?
-Cậu………..chưa nói dứt câu Quân đã hôn lên môi chị.,chị cố đẩy ra nhưng không được .và rồi bao nhiêu nhớ thương dồn nén bấy lâu nay đã chiến thắng tất cả lý trí và nỗi lo trong lòng chị, và họ đã có 1 nụ hôn ngọt ngào.
-Anh nhớ em tưởng như sắp chết.Quân ôm chị thật chặt.Nước mắt chị chảy ra.Anh tưởng cả đời này sẽ không được gặp em.Sau em đi mà không nói với anh 1 tiếng,cũng không gọi cho anh 1 lần
-Em xin lỗi.
-Sau này nếu em còn bỏ đi như vậy nửa anh sẽ chết thật đó.Dù xảy ra chuyện gì cũng không được bỏ đi.
-Ưm.em biết rồi
-Thật không muốn để em đi chút nào cả.Quân ôm chị luyến tiếc
-Anh đi làm việc của mình đi,trưa gặp lại
-Anh có việc gì đâu.Anh xuống để gặp em thôi.
-Vậy anh ngủ đi em phải đi làm nửa
-Xin nghĩ đi
-Không được,em sẽ bị đuổi đó
-Em đi làm đi
…………………..
Chiều khi hết giờ làm Quân đưa chị về nhà.nấu cho Quân những món anh thích.cùng nhau uống 1ly café,có lẽ đã lâu rồi họ không được vui như vậy.Quân gối đầu lên chân chị
-Đã lâu rồi không được cảm giác bình yên như thế này.Chị đưa tay lên vuốt gương mặt Quân.Anh nắm lấy tay chị.đã lâu rồi chị không được cảm giác như thế này,cảm giác được sống trong tình yêu.
-Anh vẫn còn đẹp trai đúng không ?
-Ừm vẫn đẹp
-Nhưng vì em mà anh đã già đi rất nhiều.em đã lấy mất của anh giờ em phải dùng cả đời để bù đắp
-Khuya rồi anh về đi
-Anh sẽ ngủ ở đây
-Thôi chật lắm,anh về ks ngủ đi
-Anh đã lâu lắm rồi không được ngủ ngon giấc,vì vậy hôm nay anh sẽ ngũ vay.em sẽ canh cho anh ngủ xem như chuộc tội,chị mỉm hạnh phúc,dù trước là gì đi nữa là vẫn sẽ vượt qua,đã quá nhiều nỗi đau mà họ phải gánh chịu,giờ họ sẽ sống với cảm xúc thật của mình,sẽ sống vì nhau
……………………………………….
Sáng hôm sau Quân đưa chị Loan về Sài Gòn.Bà phụng vẫn không đồng ý,Quân vẫn quyết định lấy chị,cả 2 người họ cùng ra đi và lập nghiệp tại nơi khac,Quân chấp nhận bỏ tất cả chỉ để đến với chị,Họ giờ sống hạnh phúc,tuy không được cuộc sống giàu có như xưa nhưng trên môi Quân luôn nở nụ cười hạnh phúc.có thể có những khó khăn trong cuộc sống nhưng tình yêu sẽ giup họ vượt qua tất cả.

0 comments:

Post a Comment