Wednesday, December 16, 2015

Yếu lòng - Phần 16

- Huhu , lão vừa đánh tao , giờ bỏ đi khoá hết cửa nhốt tao rồi, huhu
- Cứ từ từ, để tao gọi điện xem lão ở đâu, tao sẽ nói chuyện với lão, nếu lão chịu mở cửa thì ko sao, nếu ko mở tao gọi mấy thằng đến phá khoá, 5p là xong cứ yên tâm. Nghỉ đi để tao gọi lão, thằng chó.
Hơn 1 tiếng sau lão và Mai về, lão đứng cửa hút thuốc, con Mai đi vào giả lả.
- Thôi vợ chồng nóng giận cãi nhau, tao vừa nói chuyện với anh Minh, mày sang nhà tao ở mấy hôm, hết giận lại về. Chuyện gì cũng giải quyết đc hết. Anh Minh ở nhà tự lo liệu, em đua Hà sang nhà em tẩm bổ mấy hôm lại đưa về trả cho anh, ko sứt mẻ. Lão ừ hữ, con Mai đẩy tôi vào phòng lấy quần áo rồi ra taxi. Mắt mũi sưng húp tôi chẳng muốn nói gì chỉ muốn ngủ. Con Mai nằm cạnh nhắn tin với ông Nam. Hơn 11h sáng mới dậy, 2 con lóp ngóp tắm rửa rồi đi ăn trưa. Con Mai nói
- Con bồ kia xẩy thai lâu rồi, bỏ nhau mấy tháng rồi.
- Lão nói thế à?
- Ừ, con nhỏ còn trẻ, lão lại ko ly hôn, chắc cũng suy nghĩ ác lắm nên hỏng thai.
- Tin vui đấy à?
- Lão cũng hối hận, muốn giữ mày, mà bây giờ mày cũng ngủ với thằng khác rồi, sống với nhau cũng khó. Haizzz, mỗi ng 1 cảnh chẳng ai giống ai, đau đầu mệt mỏi.
- Vậy lão cho tao đi mấy ngày?
- Tao cứ bảo sang nhà tao thôi chứ, về hay ở là do mày, đi luôn cũng có sao.
-đ' về nữa, chiều đi tập để tao cưa trai đẹp. Điên rồi, tao muốn cho cả nhà lão biết tao lăng loan, tao trai gái đĩ bợm cho dơ cái mặt chó lão đi.
- Nghĩ đc thế là tốt, về nhà ngủ đi chiều tươi tỉnh còn đong trai.
2 con kéo nhau về ngủ hơn 5h mới mới mò đến lớp tập. Trời giao mùa xuân – hè cảm giác rất dễ chịu. Khánh thấy tôi đến mừng ra mặt, hỏi han đủ chuyện, lại còn khen trông trẻ ra. chẳng còn ngại những va chạm của Khánh nữa, ngược lại còn cố tình đứng sát vào, cố tình giả ngu ko làm đúng 1 số động tác để Khánh cầm tay dạy lại. Khánh đứng cạnh tôi nói khẽ ‘ tập xong em mời chị uống nc nhé ‘, tôi từ chối, Khánh năn nỉ, nói qua lại vài lần thì đồng ý. Khánh nháy mắt rất tình. Thay đồ xong, Mai té về trước ko quên lời nhắn ‘ nhớ trói đc trai đẹp nha má’ . Đi ra cửa Khánh đã ngồi chờ sẵn, nhìn 1 lượt Khanh e dè hỏi.
. Chị mặc thế này ngồi đc xe em chứ?
. Cậu thấy ko ổn à?
. Em chỉ lo cho chị thôi.
. Ko sao, lâu lâu cho thiên hạ ngắm đùi tí . Rồi tôi leo lên ngồi sau xe phân khối lớn của Khánh. Hôm nay mặc váy body lại ngồi dạng chân công nhận là hơi ngại, lại phải ngồi vểnh mông lên, ưỡn ngực ra cho đúng với thế xe, cứ gọi là sát sạt. Khánh đội mũ bảo hiểm cho tôi rồi nói ‘ chị phải ôm em vào, ko là bị ngã đấy’ ok ôm thì ôm, thế là ôm chặt cứng. Phóng vèo 1 cái, tôi hốt hoảng .
. sao cậu đi nhanh thế?
. phân khối lớn mà chị, em đi chậm rề, em đi 1 mình còn kinh khủng hơn.
. Chậm thôi nhé, tôi bị tiền đình đấy.
. Xin tuân lệnh.
Đi đến ngã tư đường, Khánh dừng xe nói.
. Cho chị chọn, đi hướng nào?
.Phải ăn tối đã rồi mới café đc.
. Tất nhiên là phải vậy.
. Cậu muốn ăn gì?
. Chị ăn gì em ăn theo chị.
2 chị em dắt nhau vào hang đồ nướng HQ, đánh chén nhiệt tình xong đi uống café. Tôi gọi bia, Khánh cũng bia. 2 chị em cụng chai, nói toàn chuyện ko đầu ko cuối. Ngồi trong góc khuất của quán chung 1 ghế, nói chuyện thỉnh thoảng có cơ hội còn hôn nhau say đắm. Chẳng biết Khánh có ý đồ gì nhưng thôi kệ đi. Nghĩ nhiều mệt đầu lắm, kể cả có trao đổi tình-tiền thì cũng chẳng sao. Ít nhất, đẹp trai, thơm tho, body hấp dẫn thế là đc. Khánh đưa tôi về nhà, trả mũ cho Khánh, tôi vẫy tay chào và đi vào mở cổng, đang lúi húi thì Khánh đã ôm chặt cứng.
. Chị cứ thế mà vào nhà à?
. Ô, thế còn định làm gì?
Khánh hôn tôi nghẹt thở, cậu ta nói gấp gáp.
. Mai thì sao hả chị.
.Tuỳ cậu.
. Sáng em bận làm chương trình cho đài truyền hình, chiều em đón chị đi ăn nhé.
. Vậy đến nhà, tôi nấu cơm tối, mình cùng ăn.
. Thật ko chị.
. Thật. Khánh cứ ôm chặt mãi ko dời, đèn xe đi lại chiếu loang loáng, tôi đảy Khánh ra nói nhẹ. Đi về đi, hàng xóm ng ta nhìn thấy bây giờ. Khánh cầm tay thơm chút chit rồi mới lên xe phóng đi. Đi vào nhà, thảo mai đứng trên gác nhìn trằm trằm.

Yếu lòng - Phần 15

Lão Quân đánh à?
. Ừ
. Trên đường tao đến, lão gọi cho tao, bảo đến xem giúp mày, bao nhiêu tiền lão chịu hết, bảo là vì yêu mày quá.
. Thôi, đừng nhắc đến nữa. Hết rồi. Tao ko muốn liên quan gì đến hắn. Thế cũng tốt, tao cũng đang ko biết bỏ hắn kiểu gì.
. Khổ thân anh Quân, tại lão Minh chứ tại ai.
. Mày thôi đi. Muộn rồi về ngủ đi, có gì tao gọi.
. Ừ đang muốn về đây. Con điên.
Mai xách túi đi thẳng, ông Huy ra động viên.
- Em ở lại chăm ong xã nhé, có gì rồi từ từ nói chuyện, anh thấy Quân nó cũng tốt. Anh vừa từ công trường trong Hã Tĩnh ra. Quần áo phủ toàn đất đỏ phải về thay đã. Cô gắng nhé.
- Vâng anh về ạ, em cám ơn anh và Mai.
Hơn 1h bs bảo cho về nhà nằm uống giảm đau, kháng sinh và rửa vết thương hằng ngày là khỏi, kê đơn đi mua thuốc, nhà thuốc bệnh viện vừa xa vừa tối, sợ ma vãi ra. Mua xong dìu lão ra taxi về nhà. Mồm miệng lão sưng vêu, có chửi lão giờ cũng ko dám mở mồm. Vừa buồn cười vừa tức. Cho lão nằm ở giường, thay quần áo, xem xét 1 số chỗ thâm tím, toàn phần mềm ko đáng ngại. Đi ra bê đóng chăn gối vào, nằm xuống sàn nhà canh lão, lão nhắn tin bảo lên giường nằm cạnh. Trả lời gọn lỏn. Không rồi tắt đèn đi ngủ.
Sáng tôi dậy, viết 1 dòng để lại cho lão đại ý là “ cần tôi làm việc gì cho thì ghi vào giấy “ rồi ra chợ mua đồ ăn, thức uống hoa quả cho lão tẩm bổ. về nhà thấy lão ngồi xù xù 1 đống trong phòng khách với tờ giấy 1 đống gạch đầu dòng các việc. Đầu tiên là gọi điện cho Thiên đi lấy xe cho lão rồi mang giấy tờ cty đến để bàn giao cho vài ng. Có việc này mới hay, lão bảo tôi nói với mọi ng lão uống rượu say bị ngã, tôi cười chảy nc măt, lão trừng mắt nhìn tôi. Trưa nấu 1 nồi chào gà ác, ngồi vào bàn lão viết “đau mồm đau tay lắm, bón giúp đi “ , tôi trợn mắt nhìn lão, lão chắp 2 tay cầu hoà, đút cháo cho lão ăn tôi móc cho 1 câu “ lần sau phải tìm hiểu kỹ đối tượng hẵng manh động nhé “ lão tức mà ko nói đc. Ăn xong lấy thuốc cho lão uống rồi rửa vết thương, lão cứ ngoác cái mồm ra á ui á ùi mãi. Chiều Thiên đến ngồi đối thoại với lão bằng giấy bút mãi đến tối, nấu nướng xong mời cậu ta ăn tối uống trà cũng đến 10h, tắm rửa dọn dẹp nằm huỵch xuống sàn ngủ luôn. Hôm sau lại như vậy, đến chiều thì Mai đến, ngồi hỏi han lão mấy câu , lão ậm ừ rồi đi vào phòng để tôi với Mai nói chuyện.
 Điện thoại mày vất đâu rồi? Tao ko gọi đc.
. Chẳng biết, chắc vất đâu hết pin, mà thôi cũng chẳng cần lien lạc với ai. Mày ko gọi đc thì gọi vào máy lão Minh.
. Con điên, tao mệt với ông Quân quá. Mày đi mà giải quyết. 1 ngày gọi cho tao ko biết bn cuộc, đến lão Huy còn sợ xanh mặt.
. Kệ lão đi, ko gọi, ko giải thích, ko níu kéo, mày cứ bảo vc nó về với nhau rồi. Mà tốt hơn chặn số đi, tao sạc pin rồi cung chặn luôn.
. Vậy còn trai đẹp?
. Trai đẹp nào? À, cậu ở lớp tập .
. Phải rồi đấy, nó nhắn tin cho tao hỏi han mày nhiệt tình, nào là chị ấy ốm hay có chuyện gì, em ko gọi đc chị ấy blab la.
. cắt luôn đi, sốt ruột, yêu đương gì bọn đấy, chắc nghĩ mình gái già thèm tình, thừa tiền.
. mày nghĩ vậy à?
. Ừ, giờ có ai thật long vời mình đâu, đều là lợi dụng nhau cả.
. Biết thế rồi cứ cho nó lợi dụng chứ, mất gì đâu.
. Nhường mày cả, mày bế nó đi giúp tao.
. Mày nói đấy, đừng có khóc.
Mai ở lại ăn tối xong rồi về. Tôi đi tìm đt sạc pin, Quân gọi 25 cuộc, 15 tin nhắn, toàn yêu đương với xin lỗi, xoá số và chặn luôn. Khánh gọi 12 cuộc, 10 tin nhắn. Sao đây, có trả lời ko hay thôi. Có số lạ gọi, phân vân nhỡ ng quen có việc thì cũng áy náy, thôi thì cứ nghe xong rồi tính sau.
. Alo
. Em à, anh muốn gặp em. Ngắt máy luôn. Thôi thế là khỏi phải nghe số lạ nào nữa.
Lão ngồi trên giường nhòm tôi. Tôi nhún vai chùm chăn ngủ. Khánh nhắn 1 đống toàn ??????.
. Cậu có việc gì mà cứ nhắn cho tôi mãi thế?
. Phù, chị đã trả lời em .
. Cậu mong tôi trả lời thế à?
. Mong hơn cả tiền lương đấy. Mấy hôm nay chị bận quá à?
. Nhà tôi có việc.
. Mai chị hết bận chưa?
. Chưa, còn lâu lắm.
. vậy bao giờ em mới đc gặp chị?
. Cậu trêu tôi đấy à?
. Chị đừng hiểu lầm, em chỉ muốn làm bạn với chị thôi, thỉnh thoảng café hay ngồi tán gẫu thôi mà.
Lão đứng đằng sau đá đá vào lưng tôi, tôi quay ra lườm lão, lão cầm tờ giấy trước ngực “ nhắn tin cho ai mà lắm thế, đi ngủ đi “điên tiết tôi đạp vào chân lão, lão đạp lại rồi cắp đít lên giường nằm. Tôi nhắn cho Khánh “ chào cậu, tôi đi ngủ’ Khánh nhắn lại “ chúc chị ngủ ngon và nhớ mơ về em’
bố khỉ, đêm tôi ngủ mơ thấy Khánh thật, mà lại còn xếp hình với nhau nữa. Ôi đầu óc đen tối thì đêm cũng mơ những điều đen tối. Haizzz, ngồi nghĩ lại giấc mơ thấy thô tục quá, dậy dọn chăn gối rồi lại đi làm ô sin. Làm ô sin cho lão Minh thêm 4 ngày nữa vừa hết tuần, mặt mũi lão cũng hết tím, đang lành dần, có thể nói cười nhẹ nhàng, ngồi ăn tối gọi điện cho con trai, con trai thấy thế mừng lắm, cứ nói chuyện mãi ko ngừng. Ăn xong ngồi trong phòng khách tôi đặt vấn đề với lão.
- Đơn em đã làm xong, em nhận tất cả lỗi về mình, em đến với anh tay trắng giờ em ra đi cũng vậy, chỉ cần anh vui vẻ ký đơn là điều em cần nhất.
- Cô nhất định muốn ly hôn với tôi.
- Ngay từ đầu em đã có ý muốn đó. Chỉ có anh là ko muốn.
- Vậy tôi nói với cô như nào, có muốn cặp ai tôi có cản đâu.
- Anh nhìn lại anh đi, anh ko cản tôi mà anh bị đánh như này?
- À, cô ly hôn để theo thằng đầu trộm đuôi cướp.
- Anh nói tôi thế nào cũng đc, tôi chưa xin anh điều gì, duy lần này tôi cầu xin anh buông tha cho tôi, anh có biết tôi sang Úc, tôi cũng ngủ với trai, về đây tôi cũng ngủ với Quân, anh giữ tôi bên cạnh làm gì, anh nói đi.
- …..
- Tôi ko muốn mệt mỏi, phải đối phó với ng nọ ng kia, kể cả bây giờ có đến nhà anh Thịnh nhận lỗi tôi cũng đi, anh có làm cách gì đi nữa thì tôi cũng ko thể ở cùng anh đc, anh giúp tôi với.
Lão cầm tờ giấy xé tung toé.
- Không bao giờ tôi buông tha cô, con đàn bà lăng loàn.
- Anh xé đi, tôi viết hàng nghìn bản, tôi sẽ nộp đơn phương, anh đừng ép tôi, anh là đồ chó má, vì anh mà tôi ra như thế này, cả đời này tôi hận anh, có chết tôi sẽ kéo anh theo. Tôi lao vào đấm lão, lão giữ chặt tay tôi, nhìn tôi 1 lượt từ đầu đến chân, lão nhếch mép.
- Cô có bao giờ đeo trang sức đâu mà giờ lại đeo à?
- Tôi cười to, anh có bao giờ dẫn tôi đi mua ko, anh nghĩ xem anh mua đc gì cho tôi từ ngày cưới. Anh khốn nạn thế cơ mà.
- Lão bóp cổ tôi, nói gằn. Cô cứ ngồi đấy mơ mộng đi, đồ con đĩ, lão đang nói hung hăng thế mồm ngoác tận mang tai, lão khựng lại buông tôi ra, chắc vẫn đau mồm, tôi chạy ra cầm cái ly đập vỡ chĩa về phía lão tôi nói hổn hển.
- Anh nên tu cái mồm lại, để nó còn lên da non. Chưa biết ai đĩ hơn đâu, tôi ko muốn thấy mặt anh nữa, tôi ko muốn ở đây, giải thoát cho tôi đi, có giỏi cứ lao vào đây, tôi với anh cùng chết. Tôi gào lên. Lão vác áo bỏ đi mang hết chìa khoá, nhốt tôi trong nhà. Tôi vào phòng nằm khóc, cám cảnh cho cuộc sống này, hiểu sao ly hôn thôi mà cũng khó thế. Tôi vùng dậy đi 1 lượt kiểm tra, lão khoá trái hết cửa, loại khối nạn, ở đc với lão 18 năm giờ đây lộ rõ bản chất, tôi cay đắng gọi điện cho Mai.
- Alo
- Huhu , lão vừa đánh tao , giờ bỏ đi khoá hết cửa nhốt tao rồi, huhu
- Cứ từ từ, để tao gọi điện xem lão ở đâu, tao sẽ nói chuyện với lão, nếu lão chịu mở cửa thì ko sao, nếu ko mở tao gọi mấy thằng đến phá khoá, 5p là xong cứ yên tâm. Nghỉ đi để tao gọi lão, thằng chó.

Yếu lòng - Phần 14

 - May anh ở nhà, tôi sợ đêm nay phải ngủ ngoài đường.
- Đi đâu mà về giờ này, còn ăn mặc thế kia?
- Tôi đi bar với Mai.
- Hoá ra sang đấy để đú đởn cho dễ.
- Anh nghĩ sao cũng đc. Tôi vào phòng Vũ chốt cửa. May quá, có mấy bộ mặc nhà vẫn để lại, tắm rửa lên giường chum chăn. Nghĩ bụng,ko thể duyệt đc lão Quân, nghĩ cách tống đi cho nhanh thôi, cứ lằng nhằng rách việc. Khánh lại nhắn tin.
. Chị ngủ chưa? Sao ko trả lời em?
……
. Chị , trả lời em đi.
. Cậu phiền phức quá nhỉ, biết mấy giờ rồi ko?
. Chị trả lời em 1 câu là em ko làm phiền chị.
. Tôi bận, ko đi tập đc, còn bận vài hôm nữa. Tôi muốn ngủ, cậu làm ơn cho tôi ngủ nhé. Tắt máy. Ngủ 1 giấc , đến 8h sáng lão Minh đập cửa ầm ĩ mới dậy.
. Anh làm gì mà ghê thế?
. Dậy, ăn sáng rồi sang nhà anh Thịnh
. Chờ tôi tí. Lườm lườm lão.
Tôi và lão đi ăn phở gà, uống trà rồi mới sang nhà anh Thịnh. Có mấy bà cô, bà bác ngồi sẵn, chào hỏi rồi bắt đầu họp. Như mọi năm vẫn mời đủ chi, cành ở quê, rồi họ hang bên phố. 8 mâm cúng , 1 mâm cúng các quan, mâm cúng chúng sinh, mâm ngũ quả bày bàn thờ. Có trước 2 mâm đê 8h30 thầy làm lễ, danh sách món ăn năm ngoái, xem có thay đổi gì, them bớt gì rồi chị dâu trưởng phân công cho mọi ng đi mua sắm dần. Họp bàn xôn xao, thêm them bớt bớt. Đến trưa thì tôi cùng chị dâu nấu ăn cho mọi ng, ăn xong nghỉ ngơi chiều mỗi ng 1 công 1 việc, dọn dẹp, mua bán. Đến tối thì lại ăn uống, bàn tiếp rồi ai về nhà ng nấy, mai bắt đầu đi mời, ngày kia cúng. Sáng nay tôi và lão mua hoa quả về nhà tôi mời anh Cương, thắp hương các cụ, đi ăn trưa rồi về nhà ngủ, chiều ra chợ mua chút thức ăn nấu cơm cho lão ăn, đến tối chat với con trai 1 lúc, con trai nói mai mẹ phải gọi điện cho con để con nói chuyện với mọi ng. Đồng ý rồi bắt thằng bé đi ngủ sớm, chị dâu gọi điện nhắc nhớ 6h mai có mặt. Tôi vâng dạ rồi đi ra nói với lão. Tôi đặt đồng hồ rôi, mai lão ko phải đập cửa nữa. Vào phòng tắm rửa, rồi mới dở điện thoại. Quân gọi 3 cuộc, bỏ mẹ cả ngày nay túi của tôi lão cầm lúc tôi mua bán, Khánh gọi 2 cuộc và 3 tin nhắn. Thôi kệ, cho lão biết. Khánh lại nhắn tin.
. Chúc chị ngủ ngon
. Ok cám ơn cậu. tắt máy mai còn dậy sớm.
5h30 dậy về sinh, thay quần áo, đi ra lão đã đứng chờ. Sang nhà anh Thịnh đã thấy ồn ào, nồi niêu, dao thớt leng keng. mấy chị em vừa làm vừa buôn chuyện, mấy bà kể chuyện đánh ghen cười vỡ bụng, vừa láo vừa buồn cười. 8h thầy đến lục tục sắp mâm, con cái cháu chắt ngồi xung quanh để thầy cúng. Tụng kinh gõ mõ hơn 1 tiếng cũng xong,ng thì tiếp khách, mấy bác nam đốt mã, chị em phụ nữ sắp mâm cho bà con ở quê ăn xong còn về. ăn uống, chuyện trò cũng đến 2h, lại lao đầu vào dọn dẹp, rửa ráy. Hơn 4h chiều mới xong, lại họp tổng kết xem thu chi bao nhiêu, thiếu thừa bù trừ, 5h30 cũng xong, mấy chị em mệt rã rời, chia tay nhau về nhà nằm cho đỡ mệt. Lão đưa túi cho tôi rồi lên xe. Lết đc lên xe ngồi cảm giác nó mới sung sướng. Tôi nói lão, để tôi ngủ đừng đánh thức, lão ăn gì tự túc. Mặt lão hầm hầm, sưng xỉa lên. Chẳng hiểu ra làm sao. Làm 1 giấc đến 9h30 mò dậy uống nc thấy lão ngồi ở phòng khách đốt thuốc, đăm chiêu. Đi qua thò vào hỏi?
. Anh ko ngủ à?
. Cô ngồi xuống tôi nói chuyện.
. Anh nói đi.
. Quân là ai?
….
. Tại sao nó gọi cho cô nhiều thế?
. Một ng bạn thôi.
. Ngủ với nhau bao nhiêu lần rồi?
. Anh đừng hỏi tôi những câu ngớ ngẩn như vậy. Anh làm gì có bao giờ tôi hỏi, kể cả anh dẫn bồ về nhà ngủ tôi có tra hỏi anh ko. Tôi có ngủ với ai anh cũng ko có quyền can thiệp. Tôi xin anh giải thoát cho tôi anh ko chịu. Giờ cỏn dở giọng ghen tuông. Haha
. Cô là loại đàn bà lăng loàn.
. Đúng, anh đã biến tôi từ con đàn ngu ngốc khờ khạo thành con đàn bà lăng loàn thế đấy, tôi ngủ cả với tây, cả với trai trẻ, cả với lão già đấy, anh hài lòng chưa? Anh bỏ đói tôi mười mấy năm giờ tôi thèm khát nên tôi như vậy đấy. hhaah
. Ko bao giờ tôi cho cô toại nguyện. Nói rồi lão xô ghế lấy áo bỏ đi. Tôi vào phòng nằm khóc, sao lão lại đối xử với tôi như vậy, vì lão sĩ diện, lão sợ mọi ng nhìn lão với ánh mắt coi thường. Có lẽ phải làm ly hôn đơn phương, tội lỗi tôi nhận hết, ra đi tay trắng chỉ cần tự do. Khánh lại nhắn tin “ chị đã ngủ chưa? nói chuyện với em nhé “ “ Hôm nay tôi rất mệt, tôi muốn nghỉ ngơi. “ . Vất máy 1 góc nằm suy nghĩ miên man. Hơn 11h Quân gọi điện, lại còn bố này nữa, gọi gì mà lắm thế, chắc bố này gọi lão nghe nên mới có chuyện.
. Alo
. Em ngủ chưa?
. Chưa
. Em ở nhà Mai, nhà em hay ở đâu cho anh địa chỉ.
. Hôm nay em rất mệt, có gì mai mình gặp nhé.
. Hôm nay bằng mọi giá em phải gặp anh, nói địa chỉ đi anh đến.
. Cũng tốt, em cũng muốn nói chuyện với anh. Số nhà… ngõ….
. Anh sắp đến nơi rồi, em chuẩn bị đi.
Dậy khoác thêm áo gió rồi đi ra khoá cổng. Ra ngõ đã thấy xe lão, 1 thằng đệ mở cửa. Vừa lên xe lão lại ôm ấp.
. Anh bỏ em ra đi, anh gặp em có chuyện gì?
. Anh chỉ muốn nói, anh yêu em từ lúc Mai dẫn em đến, anh biết có thể em chưa yêu anh nhưng anh sẽ thay đổi, chỉ cần có em bên cạnh. Chuyện hôm nọ anh xin lỗi, từ giờ anh sẽ ko bắt em làm điều em ko thích.
. Chỉ thế thôi à? Anh gọi điện cho em chồng em nghe máy phải ko?
. Ừ
. Anh nói gì với anh ấy?
. Anh chỉ nói anh là bạn cần gặp em bàn chuyện thôi.
. Vậy à?
….
. Thực sự em rất mệt mỏi, vc em vừa cãi nhau, em ko biết phải nói như nào để anh hiểu. Em thực sự bế tắc.
. Nó làm gì em?
. Ko làm gì cả, anh cho em về nhà đi, chồng em đi từ tối, em ko muốn về sau anh ta.
. Anh vừa gặp chồng em.
. Cái gì, 2 ng gặp nhau?? Ôi trời.
. Nó hỏi anh ngủ với em bao nhiêu lần? Anh nói nó ko đủ tư cách hỏi anh câu đấy . Nó đứng dậy hắt cốc nc vào mặt anh, nó là chồng em chứ nó là đứa khác thì nó ko có đường về.
Vậy anh đã làm gì anh ta?
. Đánh cảnh cáo thôi.
. Giờ anh ta ở đâu? ở đâu, anh làm gì anh ấy? nói cho tôi biết đi. Xin anh đấy.
. Anh ko muốn em phải lựa chọn, cho dù em ko ly hôn, anh chỉ muốn biết em có 1 chút tình cảm nào với anh ko?
. Anh bảo ng dừng xe lại đi, tôi xin anh, chồng tôi giờ đang ở đâu? Có điện thoại của lão Minh.
- Alo, anh ở đâu thế?
- Chị là ng nhà của số điện thoại này hả?
- cô là ai, chồng tôi đâu ?
- Chồng chị đang ở phòng cấp cứu, bệnh viện …, chị đến ngay nhé.
. Dừng xe lại đi ko tôi nhảy ra ngoài luôn đấy. Tôi ko muốn gặp anh nữa, đừng bao giờ liên lạc vói tôi. Tôi mở cửa lao ra ngoài vẫy taxi, Quân chạy theo ôm chặt.
. Anh xin lỗi, anh quá yêu em, từ giờ anh ko thế nữa, em đừng đi.
. Anh, hãy biến khỏi cuộc đời tôi. Tôi xô mạnh chạy lên taxi đỗ cạnh.
Ngồi trên xe, gọi cho Mai.
- Gì thế cưng?
- Mày đến bệnh viện đi, lão Minh đang ở đấy, tao ko mang tiền.
- Có việc gì vậy?
- Mày cứ đến đi nhé.
Đến cổng bệnh viện, chưa thấy Mai, cố bảo taxi chờ chút, 1 lúc sau Huy, Mai mới đến, chạy hộc tốc vào phòng cấp cứu, lão nằm trên cáng, máu me dính bệt trên áo vest, bs bảo chấn thương phần mềm, rách môi, rách má làm thù tục cho khâu. Khai tên tuổi các kiểu và đóng tiền, cho đi chụp chiếu, giờ lão nằm trong phòng tiểu phẫu. Mai hoỉ dò.

Yếu lòng - Phần 13

Tôi xách túi gọi taxi sang nhà Mai. Không biết tối qua con khỉ có đi đú ko. Bấm chuông mấy hồi mới thì cái mặt ra. Mở cửa ra nó lầu bầu.
- Làm gì mà sang sớm thế.
- Có biến
- Lại làm sao?
- Lão Quân tự dưng mò đến nhà, làm ông Cương nghi nên tao phải kêu lão Minh tới, tối qua tao về bên nhà, nhưng thấy nó cũng chẳng hay ho gì nên qua nhà mày ở ké vài hôm, mấy hôm nữa cúng ông già lại về làm ô sin.
- Ừ, thế lên phòng mà ngủ tiếp đi, hôm nay đóng cửa đi chơi luôn khỏi mở hàng.
- Thế hôm qua có chén đc em trai ko?
- Ko, nó chạy nhanh lắm.
Tôi cười rũ, ôi chị Mai mà để xổng mất em troai à? Con điên đi lên phòng đi.
Lên phòng, nằm mãi cũng mệt, dậy lấy xe con Mai phi ra chợ mua đồ ăn. Mua 1 con cá trắm, bún, mùng, rau sống về nấu 1 nồi riêu cá to vật. Lên phòng con Mai đập cửa, con khỉ thò mặt ra mồm vẫn ngáp.
- Dậy, xuống ăn bún riêu đi, mua đc con cá ngon nấu riêu ăn cho mát.
- Nấu xong rồi à?
- Sắp, chờ mày xuống đun lại cho nóng rồi chén.
- Ừ, chờ gọi anh Huy.
Đi xuống nhà, ngồi chụp ảnh gửi cho con trai, hai mẹ con chat với nhau 15p mới thấy cặp tình nhân mò xuống. Ông Huy hồ hở.
- Hôm nay lại có lộc ăn thế nhỉ. Hà đến có khác.
- Từ hôm nay ngày nào anh cũng có cơm ăn 2 bữa.
- Đc vậy còn gì bằng.
- Chỉ cần anh cho em ở đây với Mai, ngày nào em cũng nấu cơm cho anh.
- Tưởng gì, ăn hang mãi cũng ngán, anh nói Mai lâu rồi mà Mai ko thích.
- Anh đấy, anh nịnh cái Hà để nó nấu cho anh chứ gì.
- Thôi, em xin, 2 ng ngồi ăn di cho nóng.
- Chờ thêm tí nữa đi em, anh vừa gọi Quân.
- Sao anh lại gọi.
- Nó ko lien lạc đc với em, nó làm phiền vợ chồng anh suốt từ đêm qua.
- Ừ, ông ấy gọi cho tao bảo đến xem mày có sao ko, nói ko sao rồi mà cứ gọi mãi, sốt cả ruột.
Ngồi chờ 1 lúc thì Quân đến, vừa vào nhà là đã ôm ấp, hôn hít, đẩy ra ko đc. Ngồi ăn ai cũng xuýt xoa, đc cái bún cá dễ ăn lại mát, ăn xong uống trà, ăn hoa quả hàn huyên mấy câu chuyện, lão Huy đi về nhà có việc, Mai lại ngủ, còn mỗi tôi và Quân.
- Hôm qua lúc anh về có vấn đề gì ko em?
- Ko anh ạ, anh trai em thế đấy, anh đừng để ý.
- Anh chỉ lo cho em thôi.
- Vâng, chuyện của vc em mọi ng ko ai biết, khi thấy anh đến thì anh em cũng dò xét.
- Về nhà anh ở đi, nấu cơm chăm sóc cho anh, nấu ăn ngon thế mà ko cho ai thưởng thức.
- Anh già rồi, đâu cần em phải chăm sóc.
- Đi mà, về nhà ở với anh, anh đỡ phải đi tìm, ngày nào mà ko đc gặp em là anh đứng ngồi ko yên.
- Thành phố này bé tí, anh hiểu cho em. nếu em ly hôn rồi thì đi 1 nhẽ, đây vc em cứ lẳng nhằng nhỡ gặp ng quen thì mệt lắm.
- Thế vẫn ở nhà cùng chồng à?
- Ko, em ở nhà ngoại em, thỉnh thoảng có việc mới về thôi.
- Em ly hôn đơn phương đi, anh giúp.
- Vâng, em sẽ cố.
- Thỉnh thoảng qua nhà anh ở vài hôm nhá.
- Em mà độc thân, ko cần anh phải rủ, em cứ ở nhà ám anh, sợ lúc đấy anh lại muốn hót em đi.
- Anh yêu em, thật đấy, thề có trời đất.
- Em biết rồi, ko phải thề. Anh mệt thì lên phòng ngủ, lão kéo tôi lên phòng cùng lão.
- Hôm nay em mệt lắm đấy, ko làm gì đc đâu.
- Ừ, ko làm gì, để anh ôm.
- Em ko đeo đồ trang sức gì à?
- Em ko quen, vướng lắm, lại mất công trộm rình mò.
- Ngủ dậy, chiều đi mua sắm nhé.
- Mua gì hả anh?
- Thì mua quần áo, túi xách, phụ kiện…
- Thôi, em ko đi đâu, chiều em đi tập nữa.
- Nghỉ 1 hôm tập, đi cùng anh, ko đi là anh giận.
- Thôi, anh cứ ngủ đi rồi tính.
Chiều, lão đưa tôi đi mua sắm quần áo, túi tắm. Tôi mua tặng lão chiếc ao sơ mi và cài áo, lão sướng rên. Dắt tôi qua quầy trang sức PNJ, lão bảo nhân viên đêm vài bộ ra cho tôi chọn, nhìn toàn mấy chục triệu 1 bộ tốt hốt quá từ chối, lão xịu mặt nói em ko nhận là ko có tình cảm với anh, coi thường anh. Thôi đc rồi, em nhận cho anh vui. Mặt lão phởn phơ. Tôi chọn đại bộ tên rất kêu “ Hẹn Ước “ gồm hoa tai, vòng cổ và lắc tay mà cùng hơn 17 triệu. Lão sung sướng đeo từng món cho tôi, run run cứ như là trao nhẫn cầu hôn. Mua bán xong ăn tối, rồi về nhà lão xếp hình. Đang ngủ mơ màng quơ tay ko thấy lão tôi nhỏm dậy , lấy tạm cái sơ mi của lão khoác vào đi ra phòng làm việc thấy lão đang chăm chú nhìn màn hình, điện thoại thì nghe cả 2 tai. Tôi đi lại ôm vai lão hỏi.
- Việc nhiều quá hả anh?
- Ừ, cuối tuần khách đánh nhiều, ko ngủ ra đây làm gì, lạnh lắm?
- Ko có anh ngủ ko có đc.
- Thật ko, hay nói dối anh.
- Thật, em ngồi đây với anh nhé.
- Ừ chờ anh 1 chút nữa rồi cùng ngủ.
Lão làm 1 lúc nữa rồi bế thốc vào phòng. Hôn hít tít mù, tôi đẩy lão ra nói.
- Anh này, 3 hôm nữa giỗ bố chồng em, chắc em về nhà mấy hôm.
- Bao giờ em về?
- Mai em về luôn anh ạ, còn họp bàn, mời khách rồi mua sắm đồ nữa. Nhà em thành lệ rồi bao giờ cũng mất mấy ngày mới xong, mời cả quê nữa.
- Mai ở đây với anh đi, ngày kia về cũng đc, đi lâu thế anh ko chịu đâu.
- Trời, em có biến mất đâu mà anh sợ, 3 hôm em lại về với anh chứ.
- Ko, mai phải ở lại đây với anh cả ngày. Ko bàn cãi nữa. Nói rồi lão lại vật ra xếp hình phát nữa. Kệ, cứ nằm đấy lão thích làm gì thì làm. Ngủ đến trưa mới dậy, đi ăn trưa xong về nhà để lão giao tiền cho đám đệ mang đi chồng cho khách đến tận 4h chiều. Lão bảo nằm nghỉ 1 chút tí đi ăn tối rồi vào bar với anh, chưa đi cùng anh lần để anh đc giới thiệu với bạn. Em ko đi chỗ đấy bao giờ chỉ sợ làm anh mất mặt. Ko nói nhiều, tối phải đi với anh đấy. Thế anh cho em qua nhà Mai thay đồ, từ hôm qua đến giờ hôi lắm này. Hơn 6h, qua nhà Mai, con khỉ đứng khoanh tay nhìn tôi chọn tung va ly lên, cái nào nó cũng lắc đầu, nó bảo
Mày đúng là con nhà quê, mày định mặc sơ mi quần âu đi bar à? Đồ lão Quân mua cho đâu. Nó đi lại đổ mấy cai túi ra. Đây, toàn váy body đẹp như này ko mặc, mày vất hết cái đống quần áo cũ của maỳ đi. Mấy bộ mới mua này và tí nữa tao sắp mấy đồ của tao, từ giờ thay đổi cách ăn mặc đi. Nó ấn cho váy body khoét ngực khá sâu bắt mặc. Tôi thay đồ đi ra nó xuýt xoa. Tao bảo rồi, ng đẹp vì lụa, mày nhìn đi có hở 1 chút nhưng rất ngon lành. Lúc nào cũng như ma sơ. Nó ấn xuống bàn trang điểm, tô tô vẽ vẽ 1 lúc, tóc cuộn lọn bồng bềnh. Nhìn mình trong gương trông khác quá, tôi còn hỏi nó. Này, tao là Hà bạn mày đấy hả. Mai ôm vai tôi thủ thỉ, từ mai cứ mặc thế này cho tao, ko sợ bố con thằng nào cả, ng ngợm mình ngon thì phải để trai nó ngắm, vui vẻ lên nhé. Gớm hôm nay dở hơi đi với lão thì mới mặc chứ, mai tao về bên kia rồi mặc để lão Minh thịt tao à.
Ừ thế mày về mấy hôm, chắc 3 hôm. Rồi, đi chơi đi , 3 ngày nữa gặp lại nhé. Tôi đi ra, khỏi phải nói 2 mắt lão Quân như rơi ra ngoài, mồm miệng há hốc. Lão ôm eo tôi nháy mắt với Mai nói, Mai hôm nay có công lớn đấy, muốn anh thưởng gì? Con Mai nói, chỉ cần anh làm cho bạn em hạnh phúc thì đấy là quà cho em rồi. Em yên tâm, thề có trời đất, anh sẽ làm cho bạn em luôn hạnh phúc. Tôi bấm tay lão, lão cười khà khà rồi lên xe. Ăn tối xong hơn 9h vào bar vắng tanh, nhạc nhẹ nhàng, lão gọi 2 bia Corona, tôi với lão cụng chai, lão nói ngồi chờ 1 lúc bạn anh đến, em yên tâm toàn ng lớn ko nhố nhằng đâu . Cũng yên tâm ngồi ngắm nghía xung quanh, gật gù theo nhạc. Tầm 10h30 bạn lão đến thì cũng là lúc bắt đầu đông, DJ mix nhạc ầm ầm, chói hết cả tai. 3 ông bạn dẫn theo 3 con bồ trẻ trạc tuổi Vũ, anh em ngọt sớt, áo váy cũn cỡn xẻ trước xẻ sau. Mông với ngực cứ ngồn ngộn úp vào mặt mấy lão già mất nết, sau màn giới thiệu thì tôi phải cụng ly với 3 lão gọi là ra mắt, ok ko vấn đề gì. Hơn 11h bắt đầu có vấn để, 1 lão dở gói toàn viên màu sắc xanh đỏ ra chia cho mọi ng Quân lấy 1 viên nhét vào miệng tôi, nghĩ thầm “ đ' ổn rồi” , cười nói với lão vờ ho che mồm nhè mẹ nó vất xuống đất, 3 con giặc cái kia ăn đến 2 viên chưa phê, giờ lại còn hít ke nữa,1 lão đưa gọi bột cho nhân viên đổ ra đĩa hơ lửa, đảo qua đảo lại rồi xúc dàn ra mặt bàn 1 đường dài, 3 con nặc nô lấy ống mút hít. rồi 4 lão đàn ông, tôi nói với Quân tôi đi vệ sinh. Vào nhà vệ sinh tôi gọi taxi lẩn lẩn đi về. Ngồi trên xe tôi nhắn cho lão “ em mệt, em gọi taxi về rồi, anh ở lại vui vẻ, mấy hôm nữa mình gặp nhau”. Quân gọi cho tôi mấy lần nhưng tôi ko bắt máy. Lại thấy có cả cuộc gọi từ Khánh, chán nản tôi gọi cho lão Minh nói tôi sẽ về nhà. Lão đã chờ sắn ở công. Tôi đi vào rồi nói.

Tuesday, December 15, 2015

Yếu lòng - Phần 12

- Em chào 2 chị, từ hôm nay em sẽ hướng dẫn 2 chị tập, hôm nay mình tập khởi động nhẹ nhàng, mai em sẽ tập chủ yếu vào mông và bụng, chút nữa em sẽ đưa 2 chị bảng dinh dưỡng. Giờ 2 chị đứng đây, tập theo em. Khánh giới thiệu.

Con Mai đứng cạnh cứ sờ bắp tay rồi lại vỗ mông thằng bé, chắc cũng quen nên nó chẳng ngượng tí gì.

Tôi cũng đứng đấy dơ chân, dơ tay theo nhưng hơi ngượng, Khánh đứng cạnh động viên : chị cứ tập dần dần rồi sẽ quen, 2 chị nhớ đi tập đều nhé, tập này phải quyết tâm , chứ đi 1, 2 ngày lại nghỉ thì ko có kết quả tốt. Con Mai mắt lung liếng : Cưng yên tâm đi nha, có cưng chỉ dạy ngày nào chị cũng đến, tập luôn ca 3, ca 4 nữa có đc hôn? Thằng bé ngượng ngịu gật đầu nhìn đến khổ. Dạy phải mấy bà như con Mai thấy trai trẻ mắt sáng ngời này em nó cũng chạy mất dép. Tập xong 2 con đèo nhau đi ăn, Quân gọi cho tôi mấy cuộc. Mai dò hỏi?

- Mày với ông Quân tính sao?

- Chẳng sao cả, tao ko thích.

- Có ai bắt mày phải thích đâu, chỉ là cặp bồ, kiếm ng xếp hình, tâm sự cho đỡ buồn. Ai cần phải cưới hỏi mà thích với chẳng muốn.

- Biết thế, nhưng tao ghét nhất dân xã hội.

- Nó làm gì kệ nó chứ, anh hổ báo bên ngoài, nhưng về với em anh vẫn phục tùng như cún thì có làm sao.

- Mày biết nó cún ở nhà?

- Đấy, thế mới cần kỹ năng. Có giữ đc chân đàn ông hay ko còn phaỉ học nhiều lắm em ạ.

- Uh, tao ko cần học, ko cần giữ.

- Nói với mày ngang như cua, kể cả là Quân hay là ai nữa thì vẫn phải thông minh ra 1 chút. Học ko bao giờ là thừa, sẽ có lúc dùng đến.

- Mày biết tình cảnh của tao đấy, lão Minh ko ly hôn, tao thoải mái đc sao? Tao chỉ sợ, cứ cặp kè linh tinh rồi mà có ai nhìn thấy thì lại to chuyện.

- To chuyện gì, lão Minh phản bội mày chứ, mà con bồ lão sắp đẻ chưa?

- Uh, chắc 2 tháng nữa.

- Toàn bọn đàn ông xấu xa, thế nên tao nói mày rồi, cứ moi đc gì cứ moi đi, đàn ông ko bao giờ thoát khỏi háng của đàn bà đâu. Nói yêu đấy, thương đấy nhưng có con nào ngửa vào thì cũng húp hết.

Mai đưa tôi về nhà rồi phóng đi luôn, nó về còn đi bar với ông Huy. Lạ thật ăn chơi nhảy múa suốt ngày ko chán. Tôi vào nhà, gọi điện cho Quân, nếu ko gọi thì thể nào lão cũng mò đến, gặp ông Cương lại rách việc.

- Anh à?

- Em đi đâu mà anh gọi ko bắt máy.

- Em với Mai dọn cửa hang mãi tối mới xong, mệt quá.

- Thế đã ăn tối chưa, anh đến đưa đi nhé.

- Em vừa ăn xong và về nhà rồi, để hôm khác đi, em mệt lắm.

- Thế em ngủ đi, mai gặp anh nhé.

- Vâng, em cúp máy nhé.

- Anh yêu em, nhớ em.

Hôn gió phát tởm, tôi tắt máy luôn. Nghĩ đến lại rùng mình.
 Ngày hôm sau đang ngồi ở cửa hàng thì Quân mò đến, vừa ngồi xuống lão đã ôm ấp, hôn hít loạn xạ, đẩy lão ra đi pha cho cốc trà rồi chúi mũi vào máy tính gọi mấy bà khách hàng giới thiệu sản phẩm. Chủ yếu là để lão nhìn thấy đang bận nói chuyện với khách cho lão té mà lão cứ ngồi lỳ. Con Mai phi đến nói oang oang.
- Thôi tôi cho cô nghỉ 1 hôm đấy, anh chị đi đâu tâm sự đi, tôi nhìn qua camera thấy anh chị tình cảm quá, tôi hãi.
- Mày điên à?
- Thôi đi đi ko có ng đang lườm tôi kìa.
- Mai chỉ đc cái hiểu ý anh.
Lão Quân thích chí cứ kéo tôi đi bằng đc. Haizz, tâm sự gì, đi xếp hình thì có. Nghĩ mà nản với bố này quá. Lại 1 trình tự, đi ăn rồi về xếp hình. Đến chiều tôi bảo lão đưa ra quán đi tập với Mai. Đến để còn gặp em trai cơ bắp nữa chứ, cứ nói đến Khánh là mắt con Mai lại lung liếng. Ngồi sau nó tôi hỏi dò.
- Hỏi thật, mày chén mấy em như Khánh rồi?
- Hai. 1 đứa ở Nha Trang, 1 đứa ở Vũng Tàu. Cũng cơ bắp, 6 múi, đẹp trai. Nhưng bọn đấy nó chỉ thèm tiền của mình thôi, trả nó nhiều thì nó phục vụ chu đaó, chẳng có tình cảm gì.
- Vậy có định chén Khánh ko?
- Để xem đã, bắt sóng đc thì chén. Haha
- Đĩ thoã.
Phòng tập đông nhung nhúc, thế mà tôi với Mai đến Khánh đã ra đón, thay đồ vào chỗ tập, cậu ta chỉ dẫn tận tình, thỉnh thoảng động chạm vào vùng bụng và ngực tôi, như có luồng điện chạy qua làm dựng hết cả tóc gáy, tôi nói với Khánh cứ để chị tự tập, ko cần động tay chân. Con Mai lườm tôi rách mắt, ai như nó cứ thấy Khánh đứng cạnh là sán vào đứng sát sạt, vỗ mông, bóp ngực. Thay đồ xong 2 con đèo nhau về, thế mà Khánh đã ra đứng chờ từ lúc nào, ối chà xe phân khối lớn CBR 150R , chất chơi đấy tôi hích vai Mai, cậu ta còn vui vẻ bảo em về cùng đường 2 chị. Con Mai mừng ra mặt, tôi nghĩ chắc chúng bắt sóng đc nhau. Kệ, tôi bảo Mai qua cửa hàng để tôi lấy xe tự về cho 2 đứa đi tán tỉnh nhau, lấy xe xong tôi chào 2 đứa rồi về 1 mình, chẳng để ý xem mặt Khánh tối sầm. Trên đường về mua mấy cái bánh mỳ pate về nhai. Hôm sau lại tiếp tục như vậy, có điều vui là lão Quân đi nhậu với bạn ko làm phiền tôi, phải nói là quá sung sướng. Tối về vừa ăn xong bát mỳ tôm thì thấy chó cắn loạn xạ, có tiếng ng nói lao xao, bỏ mẹ giọng lão Quân, tôi mở cửa phi ra, lão đang thập thò, ông Cương tay chắp sau đít ra ngó nghiêng. Tôi chạy ra mở cổng cố ý nói to.
- À anh Quân, anh đến lấy đồ giúp Mai hả, anh vào nhà chờ em tí. Quay sang ông Cương.
- Cái Mai nó gửi ít đồ nhờ anh này đến lấy anh ạ. Đây là anh Cương anh trai em ạ.
Lão Quân ngây ng tí rồi chìa tay chào hỏi , bắt tay ông Cương, ông Cương nhìn 1 lượt từ đầu xuống chân rồi thủng thẳng. ko dám chào anh, rồi cắp đít bỏ đi.
Tôi kéo lão vào nhà, đóng cửa hỏi?
- Sao anh đến tìm em, em bảo rồi mà.
- Anh nhớ em quá, suốt từ sáng đi cùng thằng bạn lâu mới ghé chơi, ko đc gặp em nhớ quá.
- Anh trưởng em đấy, khó tính lắm, thôi anh về đi mai mình gặp nhau. Tôi dúi cho lão cái túi có gói trà hoa cúc mới mua. TRà hoa cúc đấy anh đem về uống cho mát, lão cứ lấn lá, tôi chắp tay vờ lạy lão, lão mới chịu đi.
- Anh ơi, anh đem đồ về cho Mai giúp em nhé, cám ơn anh. Tôi nói lớn. Lão về rồi ông Cương đi xuống nhà. To chuyện rồi đây.
- Thế nó là thằng nào?
- Bạn Mai mà anh, đến lấy đồ hộ nó thôi.
- Thế dạo này cậu Minh bận thế à?
- Thì nhà em vẫn đi vậy chứ.
- Tôi ko biết cô chú bận bịu thế nào, nhưng có việc gì thì phải nói cho tôi với anh Thịnh biết đường còn giải quyết. Dạo này thấy cô ở đây liên tục.
- Thế anh muôn bọn em có chuyện à? Nhà em thì em ở chứ.
- Đấy là tôi nói thế.
- Vâng, em biết rồi anh đi ngủ đi.

Yếu lòng - Phần 11

ôi lấy cái khăn quấn quanh ng rồi đi ra, 2 bố đứng chờ đứng lên ngồi xuống, lão Huy cằn nhằn. Lâu quá mấy cô, giờ tắm bùn hay xông hơi? Xông hơi đi anh, lạnh lắm. Tôi nói. Thế là cả bọn vào phòng xông hơi, rồi ra bấm huyệt chườm đá nóng. Kết thúc 1 ngày sảng khoái, trên đường về Quân cứ bảo muốn vào nhà tôi chơi. Tôi nói có ông anh trưởng khó tính, giờ vào ko tiện. Kỳ kèo mãi Quân mới về . Vừa tắm rửa xong nằm thiu thiu thì Quân gọi điện. Hoi han các kiểu, thực sự là đang nhức đầu muốn ngủ 1 tí mà phiền phúc quá, tôi nói : anh cúp máy đi , em muốn ngủ 1 chút, lúc nào em thức em sẽ gọi điện lại. hôn gió, hôn mây mãi mới cụp máy. Lằng nhằng vãi. Tôi tắt máy đánh 1 giấc đến tận 7h sáng hôm sau. Mở máy thấy 5 tin nhắn, 10 cuộc lỡ toàn của Quân. Tôi gọi lại.

- Anh à, em xin lỗi, em tắt máy ngủ ngon quá giờ em mới dậy.

- Giọng rất hào hứng: em sửa soạn đi, anh gần đến nhà em rồi, mình đi ăn sáng.

- Vâng anh.

Nghĩ bụng làm gì mà săn đón ghê thế. Sơ múi đc gì mà mất công gớm, chẳng biết vợ con ở nhà đối xử có tốt ko mà đối với gái ngọt ngào, lãng mạn thế. Đúng thật, giờ làm bồ sướng hơn làm vợ. Mở cửa ngắm nghía trời đất xem thời tiết thế nào còn mặc đồ. Gặp bố Cương đứng ngay trước cửa.

- Mấy hôm cô nay đi đâu mất hút thế?

- Em toàn đi lễ với cái Mai thôi.

- Thế chú ấy lại đi rồi à?

- Vầng, nhà em lại đi Cần Thơ rồi.

- Đi suốt nhỉ, công việc vẫn ổn chứ?

- Thì anh ấy vẫn thế, đi mới ra việc.

- Đàn ông thì phải thế chứ, tôi ko vướng nhà thờ họ tôi cũng đi đó đi đây.

Vâng, em đi đến cửa hàng, chiều em mới về, anh để ý nhà cho em nhé. Nói rồi chuồn đi thay quần áo, tiếp chuyện bố này thì hết ngày. Chém gió vãi. Mặc váy thun xoè hơi cổ điển chút, cổ khoét hơi sâu đi kiếm cái khăn thắt nơ mà ko có, tình hình là phải săm lại hết 1 lượt, bao nhiêu năm tháng chẳng để ý đến áo sống, thỉnh thoảng con Mai vất cho vài bộ hở hở mặc,còn lại trung thành với sơ mi -chân váy, vest -sơ mi -quần âu. Làm tí kem nền, phấn phủ, má hồng, mascara, son môi. Chưa đầy 5 phút ngăm nghía trong gương cũng ko đến nỗi. Xách túi đi ra ngõ để đỡ phải chờ, ngõ nhỏ cứ có ô tô vào là nhộn nhoạm cả lên, rồi lại mất công mấy bà tám nhòm. Vừa ra thì Quân cũng đi đến, lên xe chưa yên vị thì đã bị cưỡng hôn “ anh nhớ em, nhớ quá’, “đi đi anh ko bị mắng bây giờ đấy. “Ăn rồi lại ngồi café. Quân cũng tâm sự chút ít về lão, lão làm cầm đồ, ôm bảng bóng , bảng đề, thu hồi nợ. Vậy là đã mất điểm rồi, trên đời này tôi chúa ghét lô đề bong bánh. Kệ lão thôi, cứ gật gù ra vẻ quan tâm tí chẳng chết ai. Lão hay đi sớm về hôm còn nuôi 1 đàn ong làm việc cho lão đâm thuê chém mướn đủ cả, có vợ và 2 con, 1 đứa 17, 1 đứa 14. Vợ lão ko chịu nổi cũng bỏ đi lấy chồng khác nuôi 2 đứa con, lão chu cấp tiền hàng tháng, lễ tết thì cho về quê thăm ông bà. Lão hỏi tôi có sợ lão ko? Tôi nói, mỗi ng lựa chọn 1 con đường đi cho riêng mình, tôi ko va chạm với anh cớ gì tôi phải sợ. Lão lại hỏi cắc cớ, nhiều cô trước đây lão quen ,lão dẫn đến nhà là sợ xanh mặt. Tôi hỏi lão, vậy ko đồng ý kết thân với anh, anh có cho đàn em đến gây sự ko? Lão xoa cằm nói lấp lửng: biết đâu đấy.Ngồi mãi cũng đến trưa lão bảo đi ăn trưa, tôi nói phải qua cửa hang của Mai, lão bảo ăn rồi qua , tôi từ chối, lão gọi điện thẳng cho Mai nói cho lão mượn tôi 1 ngày. Chẳng biết con Mai nói gì mà lão bảo tôi là né tránh lão. Nói qua lại 1 lúc thì thôi, tôi dơ tay xin hàng, tôi nói tuỳ lão, lão làm gì tôi theo. Ăn trưa xong lão gạ về nhà lão cho biết nhà.

 - Ừ thì về, ngôi nhà 4 tầng nằm ở ngõ khá rộng, ô tô đỗ tận cửa, nhìn ngoài xây kiểu kinh doanh, bên trong toàn nội thất đắt tiền, 2 thằng thanh niên ra mở công, chào anh, chào chị. Vào sân là gara, lên vài bậc thang vào nhà, nguyên tầng 1 là ban thờ thần tài to vật vã với mấy bàn bi-a. Tầng 2 là phòng tiếp khách, làm việc với ngà voi, đầu dê, Quan Công, tượng Phật… tầng 3 là phòng ngủ của lão với mấy phòng của đám đàn em, tầng 4 phòng thờ, sân phơi, giếng trời. Lão đưa tôi đi 1 vòng và dừng lại ở phòng ngủ, phòng khá to chiếm toàn bộ mặt trước của ngôi nhà, nhìn bao quát toàn bộ là kính hết, khá lãng mạn và nhiều ánh sáng, bên ngoài là ban công nhỏ treo vài giò phong lan quý ( lão giới thiệu thế ), tôi đứng ngắm hoa, lão ôm từ phía sau hỏi “ có muốn ở đây với anh ko? “

- Anh biết gì về em chưa?

- Chưa biết ở với nhau sẽ biết.

- Nhỡ em mê hoặc anh rồi ôm hết của cải của anh đi mất thì sao?

- Cần gì phải mê hoặc, chỉ cần em nói 1 tiếng anh đua hết tay hòm chìa khoá cho em luôn.

Tôi quay lại cấu mũi lão: Anh đấy, chỉ giỏi nịnh bợ. Lão bế tôi lên giường luôn, cởi áo rất điệu nghệ. Yêu đương quái gì, muốn xếp hình thì có. Tôi đang ở thế chủ động vì tôi chẳng có cảm xúc gì với lão, để xem lão làm những gì. Đôi khi, không có cảm giác yêu đương nhưng nếu chuyện kia ok thì cũng có thể ở lại với nhau, còn ko thì next. Thỉnh thoảng cũng nhắm mắt kêu la vài câu cho lão phấn khích. Người lão xăm trổ kín hết, hổ thì xăm ở ngực, rồng xăm trên lưng, tay chân thì hoa lá, phụ nữ khoả thân, tóm lại là tôi rất thất vọng. Xong việc lão lăn ra ngáy như sấm, vậy đi khỏi phải suy nghĩ nữa, tránh gặp gỡ nhiều sinh lắm chuyện. Tôi mặc quần áo và nằm ngủ 1 chút chờ lão dậy đưa về. Tối đấy lão cứ bắt tôi phải đi vũ trường để lão giới thiệu với bạn bè, tôi kiên quyết từ chối. Tôi nói nếu lão bắt tôi đi thì thôi từ giờ khỏi gặp nhau. lằng nhằng mãi lão mới tha cho tôi về, mặt mũi ko vui cho lắm. Kệ, từ mai là phải bắt đầu cuộc sống mới, sáng đến cửa hàng tối về nhà ăn rồi ngủ, cứ như vậy đi đã, yêu đương gì tính sau. Nhưng chắc chắn ko phải là Quân. Con Mai đi đâu về chìa ra 2 cái thẻ tập, nó hào hứng nói.

- Chiều nay 5h bắt đầu, đóng cửa hang tao với mày đi luôn, tập xong đi ăn tối rồi đi quẩy.

- Tập thì đc, quẩy thì ko.

- Mày về nhà làm gì, lại xem phim nghe nhạc rồi ngủ, chán chết.

- Lành mạnh thế còn gì.

- Mụ già đau khổ.

- Chẳng thấy đau khổ gì, chỉ thấy vui vì đc tự do.

- Không nói nhiều, cứ tập xong tính tiếp.
Cửa hang con Mai khá nhiều đồ, sau đợt tết bà chị nó lại gửi về thêm, nên sắp xếp trong kho, rồi baỳ lên tủ mất khá nhiều t/g. Hơn 1h chiều 2 đưa mới lôi nhau đi ăn, ăn xong về mở cửa đứa nằm đứa ngồi trông bệ rạc kinh. Mai mở hàng ra đê chơi thôi, chứ thu nhập chính của nó từ mấy hợp đồng ở cty ông Huy và Nam. Mỗi lần ký hợp đồng gì 2 lão ấy đều kéo nó đi, mà cứ nó đi thì mọi việc lại suôn sẻ, con này cứ như thần tài của 2 ông, nên cưng lắm, hang tháng nhận lương như nhân viên, ngoài ra còn các khoản chu cấp khác của 2 ông nữa. vài tháng nó lại bay vào trong thì ở cùng ông Nam, ra ngoài này thì ở cùng Huy. Đối với nó anh nào cũng là số 1. Nó sửa nhà, biếu tiền bố đẻ nó mà nhất định bố nó ko nhận, 1 tháng mấy triệu lương hưu ông sống khoẻ, ko cần gì, nhà xây lên họ hang nói mãi ông mới chịu ở, bố con nói chuyện tình cảm với nhau cũng chỉ đc vài câu, ổng lại đạp bàn đập ghế đuổi con Mai. Hơn 5h đóng cửa hang về qua nhà Mai lấy đồ tập rồi đi đến phòng Gym. Thay đồ xong đc em nhân viên nữ dáng chuẩn dẫn vào giới thiệu cho giáo viên huấn luyện. Khánh – 30 tuổi phụ trách huấn luyện 2 đưa tôi. Ôi trời, cao 1,78m body 6 múi, ng ngợm thơm tho, đẹp trai răng khểnh, con Mai cứ xuýt xoa, ước gì đc nằm trong vòng tay của anh ấy. Tôi lườm nó” đĩ vừa thôi mày, để em nó lớn “

Yếu lòng - Phần 10

Về nhà nghe Modern Talking và ngủ 1 mạch đến sáng. Nhà Huy – Mai đến đón đi ăn sáng café, chém gió. Ngồi 1 lúc thì lão Huy gọi Quân đến, kệ, tôi chẳng cần nhìn, ngắm đường phố ko thì lại chúi đầu vào điện thoại hoặc nói chuyện Mai. Chém gió chán lại đến giờ ăn trưa, gớm sao mà 3 ng bọn hào hứng thế, con Mai nghĩ quán nó quán kia, món này món nọ, tôi nói nhỏ với Mai là tôi ko thích, tôi gọi xe về, con khỉ quát ầm ĩ, lại thêm 2 bố kia đế vào, nào là đi ăn cơm trưa thôi, tôi cứ quan trọng hoá vấn đề, sợ anh Quân hớp hồn nên né, sợ ko cưỡng lại đc độ đẹp troai của anh Quân. Ôi tôi muốn nôn vào mặt 2 lão già hấp này quá. Để mà so đẹp trai thì chẳng ai ăn đc chồng của tôi, khéo mồm thì lại càng không, gọi là chấp nhận đc thôi mà cứ ảo tưởng sức mạnh. Tôi thì cũng chẳng bằng ai nhưng ko thể cứ cặp kè lằng nhằng, thích thì lao vào, ko thích lại ngãng ra. Mọi ng đi chơi mà cứ để ý thái độ của tôi thì cũng chẳng hay ho gì, thôi thì đã gặp rồi thì cứ đi, miễn ko đi chơi riêng, gọi điện làm gì là đc. Mọi ng thống nhất đi ra ngoại thành ăn đồ quê, trên đường đi nói cười rôm rả, tôi cũng góp vài lời chứ ko im lặng nữa. Đặt 1 phòng Vip nhìn ra ngoài mặt sông, ông Huy hào hứng.
- Chơi hết mình đi các em, hôm nay anh bao hết rồi, ăn uống ngủ nghỉ, spa, tắm bùn.

Mai và Quân hào hứng lắm rốt bia cụng ly tới tấp với ông Huy, con Mai còn hôn chụt chụt vào má Huy làm lão ta sung sướng cười hềnh hệch. Quân rót bia cho tôi, tôi cản lại, con Mai nhanh nhảu.

- Anh đừng rót ra cốc, nó thích tu chai, cầm chai tu nhìn có vể sành điệu đấy nhưng có bao giờ uống hết đc 1 chai đâu, haha.

- Tôi lườm nó, Quân ngạc nhiên ra chiều muốn biết. Mai thủng thẳng.

- Nó thích tu chai nhưng chỉ uống nửa thôi, uống hết 1 chai nó say nó làm nhiều chuyện điên rồ lắm.

- Lão Huy đế vào, thế thì hôm nay cho uống nguyên chai đi xem Hà làm đc chuyện gì.

Tôi ko nói gì cầm chai tu 1 hớp, Quân cũng mở 1 chai cụng với tôi, lão nói thầm “ chúc sức khoẻ em, chúc em luôn vui vẻ, hạnh phúc “

Ăn uống xong thì về phòng nghỉ, phòng chỉ có 1 giường, tôi giao hẹn với Quân, em nằm trên giường, anh nằm ghế, ko thì đặt thềm phòng khác. Quân dơ 2 tay cầu hoà, đc rồi theo ý em hết.Tôi lên giường chùm chăn, Quân cởi áo, kê 2 ghế vào nằm, nằm 1 lúc Quân gợi chuyện.
- Em có mệt ko?

- Nhức đầu anh ạ.

- Anh cũng nghe Huy và Mai kể chuyện của em, là đàn ông thì anh cũng ko có gì biện hộ việc ngoại tình, nhưng em hãy phấn chấn lên, đừng tự làm khổ mình, lúc em đau khổ thì chồng em ko có biết, ng ta còn bận với hạnh phúc của ng ta, chỉ có mình em là thua thiệt

- Anh biết gì về tôi, anh hiểu tôi đến thế à? Tôi ! không bao giờ đau khổ, tôi biết việc của mình làm. Tôi xách túi lao ra cửa.

Quân chạy ra đứng chắn trước cửa và ôm chặt lấy tôi nói gấp gáp.

- Anh xin lỗi, anh chỉ muốn em chia sẻ với anh 1 chút về cuộc sống của em, anh ko có ý gì, anh muốn em cởi mở với anh 1 chút, đừng tự vệ, đừng phòng thủ anh.

Tôi đẩy Quân ra, bước lại cửa sổ, bầu trời xám xịt, vài con chim bay qua lại, tôi chẳng hiểu đc cảm xúc của mình. Quân ôm tôi từ đằng sau, hôn lên tóc. Tôi hít sâu ngăn nước mắt chảy. Quân xoay tôi đối diện với anh, tối cúi mặt tránh nhìn vào mắt, Quân hôn tôi mơn trớn. Mùi rượu phả vào làm tôi khó chịu, tôi nói nhẹ” Anh muốn em tự ngã vào tay anh hay anh muốn cưỡng ép?” Quân ngây người rối rít xin lỗi buông tôi ra, tôi vào nhà vệ sinh rửa mặt lên giường nằm, Quân cũng rửa mặt rồi ra nằm cạnh. Định ngủ 1 chút đỡ nhức đầu rồi về mà con thảo mai đập cửa phòng, Quân ra mở cửa nó lao lên giường ngồi với tối nói .

- dậy, đi tắm bùn nhanh

- con điên, lạnh bỏ xừ.

- tắm bùn xong xông hơi, giải rượu, ấm ng.

- đi, anh bế nó đi giúp em , con này ì lắm.

- Không mang quần áo, tắm táp gì.

- Đồ nhà quê, ở đây có hết. Nhanh còn kịp.

Mai kéo tôi ra phòng thuê đồ tắm, 2 con thuê 2 bộ bikini, trong phòng thay đồ con Mai nhìn tôi 1 vòng.

- Sao mày ốm thế?

- Ừ, sút mấy cân.

- Mông, ngực tóp mẹ nó hết cả, người ngợm thế này nó cởi ra 1 lần chạy mất dép.

- Đang cần thế đây.

- Không đc rồi, mai tao sẽ mua thẻ tập, mày phải đi tập với tao.

- Thế mày ko vào với ông Nam mà còn tập với dượt.

- Tao ko vào, vợ con ổng mới có cớ hội ở đc lâu, tao mà vào thì mút mùa vợ con ổng ko đc gặp.

- Con dã man.

- Ko tin à, vài ông ở cùng tao, toàn tao phải mời về, làm đủ kiểu các bố mới về với vợ con, cứ ở dịt lấy ko chịu về. Mày nhớ đấy, bồ bao giờ cũng giữ chân đàn ông lâu hơn vợ.

- Mày ra đường khối đứa muốn giết mày đấy.

- Vô tư đi các em, chị chấp hết.

Yếu lòng - Phần 9

- A lô.
- Giờ này vẫn ngủ à?
- Ừ, ngủ cũng ý kiến à?
- Có đi lễ ko mày, 3 ngày 2 đêm Tràng An- Bái Đính – Chùa Hương. Đêm nay đi mồng 8 về.
- Không, mệt lắm.
- Mệt, mệt cái gì, suốt ngày mệt, đi lễ đi cho con ng nó thư thái, tết nhất phải đi chùa đi triền cầu phúc cho cả năm, cứ chết rú ở nhà như con điên.
- Chửi đủ chưa, cúp máy đây.
- Thôi mà, đi đi mà, đi với tao đi, xin mày đấy.
- …..( Bố khỉ nó đổi giọng đc ngay )
- Đi, 2 đứa đi cho vui, toàn đi với ng già chán lắm.
- Mấy giờ lên xe?
- 8h tối nhé, tí tao qua nhà mày rồi xe đến đón luôn.
- Ừ
Lồm cồm bò dậy, lôi đồ trong tủ lạnh ra nấu bát miến ăn rồi tắm giặt. Nhà ông Cương cũng về quê hết, cho hết đồ ăn thừa vào túi lớn treo ngoài cổng, mai vệ sinh ng ta lấy về nuôi lợn đỡ phí. Tắt hết điện đón, tủ lạnh tivi đi chơi cho yên tâm. Sắp vài bộ quần áo thể thao đi leo núi cho tiện rồi ngồi chờ con thảo mai. Nó đến, túi lọ túi kia lỉnh kỉnh, thấy tôi xách mỗi cái túi con con nó hỏi.
- Đi 3 ngày đấy, mày định ko thay quần áo à?
- Quần áo lót 3 bộ, 2 bộ thể thao, sạc pin, lọ xịt chống muỗi, lọ kem dưỡng , thỏi son. Đt đút túi áo, mang nhiều làm gì cho nặng.
- Cho mày đi phượt rất hợp. Tao phải đầy đủ như ở nhà, make up phải đầy đủ, quen rồi ko làm cẩn thận ra đường cứ thấy ngu.
- Đi lễ chứ có đi dạ hội đâu, bà lại còn dạng ra tô chát nữa hết cả ngày. Mà đi với ai?
Mai có đt quay sang nói đi đi mày, xe đến rồi. 2 đứa đóng cửa đi ra đường. Lên xe thì thấy toàn bộ là ng trung tuổi, chẳng có bà già nào, ai cũng đi có cặp tôi lườm Mai, nó ko nói gì cứ dắt tôi phăm phăm đi xuống cuối, có tiếng ng nói to “ Mai dắt bạn đi giới thiệu cho anh Quân hả? “ tôi giữ tay nó lại, nó nói kệ đi, đi với tao chứ, ng ta trêu kệ ng ta. Đi xuống hàng cuối ngồi có 2 ng đàn ông 1 là Huy bồ của nó, tôi nghĩ “ lại mắc bẫy của nó rồi “thôi kệ nó, đi chùa cầu an chứ việc gì để ý đến ai. Tôi nói sẽ ngồi gần cửa kính đến Mai, bồ nó và ông kia, con Mai nói cũng muốn ngồi gần cửa, tôi nói sẽ ngồi giữa nó và lão bồ. Lằng nhằng mãi mọi ng giục nên nó đồng ý theo ý tôi. Yên vị tôi đeo tai nghe và nhắm mắt, mặc kệ mọi thứ xung quanh.Xe đi hơn 1 tiếng thì dừng lại cho mọi ng ăn chống đói và vệ sinh, xôi đỗ xanh với gà xé ngon dã man, mỗi ng 1 cốc vừa ăn vừa đi tiếp, tôi cũng làm 1 cốc chén hăng say. Vẫn ko nói năng gì, mặc kệ mọi ng nô đú trêu ghẹo nhau. À , tôi quay sang bên cạnh con Mai đã tót ra ngồi cửa kính bên kia, bên cạnh là bồ nó, cạnh tôi là lão kia đang khoanh tay trước ngực ngủ. Kệ bố nó đi. Muốn ra sao thì ra. 10h30p xe đến Bến Đục, mọi ng lục tục xuống xe vào trong sảnh chờ nhận phòng. Tôi bảo với con Mai, thuê riêng cho tôi 1 phòng, bao nhiêu tiền cũng đc, nếu ko tôi sẽ ngủ cùng 2 ng bọn nó. Mai cũng ra nói chuyện với chủ nhà, nhưng ko còn phòng, đi bao nhiêu ng đã đặt đủ số phòng8 cặp 8 phòng. Lão kia từ đâu đi tới nói là tôi cứ chốt cửa, yên tâm ngủ lão đánh bạc với mấy tay khác nên ko ngủ phòng đó. Uh càng tốt, tôi nhận chìa khoá và đi lên chốt cửa luôn. Đang nằm thì con Mai đập cửa gọi đi dạo 1 vòng, mặc cái áo vào rồi đi cùng 2 ng bọn nó. Tối mù mù, chẳng có khỉ khô gì, vài hang bán đồ lưu niệm sáng đèn, đi mãi mỏi chân lại quay về nhà nghỉ ngủ mai lấy sức leo núi. 6h sáng, trưởng đoàn đi gõ cửa từng phòng, hô hào dậy vệ sinh ăn sáng còn chèo đò vào Thiên Trù. Sau 1 đêm ngủ say sưa, tinh thần sảng khoái hơn bao giờ hết, xuống sảnh chờ ăn sáng, đồ ăn đã bày sẵn chỉ việc chén, con Mai kéo ra ngồi cạnh nó, đang ăn lão kia lù lù đi xuống ngồi cạnh, bắt chuyện với nhà cái Mai. Ăn xong, mọi ng xuống thuyền đi tiếp, lại phải ngồi cạnh vì ng ta ghép đôi hết rồi, hơn 7h sương tan, nắng chiếu chan hoà trên mặt sông. Trên thuyền, mấy bố đã dẹp chỗ đánh bạc, gớm máu me đến thế là cùng, đánh xuyên đêm mà ngồi chèo thuyền vẫn máu, mấy mụ ngồi cạnh cổ vũ, nói cường huyên náo cả khúc sông. Nắng quá, 5 cái ô cho cả thuyền, Huy và Mai cũng châu đầu vào sới bạc, tôi và lão 1 ô, mặc cho lão cầm tôi nghe nhạc, nghe chán lại dơ ra chụp choẹt các kiểu. Lão loay hoay châm thuốc, tôi nói để tôi cầm ô cho, lão ngần ngại tôi giật luôn cầm, hút hết lão lại bảo đưa anh cầm cho. Lão giới thiệu, tên Quân, 40t, vợ bỏ, tôi vâng dạ cho qua chuyện. Lên bến, mọi ng chia nhau đồ lễ mang lên, lão cũng bê thùng nước đi cạnh tôi, hỏi vài câu vu vơ. Lễ xong Thiên Trù, chuẩn bị mua vé cáp treo lên Hương Tích, tôi ra chỗ vợ chồng chị trưởng đoàn nói, tôi hơi mệt ko lên và tôi cũng đi nhiều lần rồi, chị ta đồng ý và nói mọi ng tập trung lấy vé.
Thảo mai đứng sớ rớ hỏi mấy câu, rồi le te đi theo ông Huy, thoải mái tôi đi dạo lung tung ngắm nghía đồ lưu niệm. Đang ngắm nghía say sưa có tiếng hỏi đằng sau làm tôi giật mình.
- Em ko lên Hương tích à?
- Tôi đi nhiều rồi.
- Em mua vài món về làm quà đi.
- Tôi chỉ thích nhìn thôi, ko có nhu cầu tặng ai.
Cứ nghĩ đc thoải mái, lòi đâu ra cái đuôi. Đi theo tán tỉnh làm gì ko biết. Nhố nhăng hết sức. Giờ làm sao đây, chỉ muốn ở 1 mình mà thôi, có ai hiểu cho tôi ko.Tôi rất cáu, tôi quay ra nói khá to tiếng với Quân.
- Tôi muốn tự do 1 mình, không cần bảo mẫu đi theo. Anh làm ơn để tôi tự do 1 chút.
- Đứng hình, ko nói nên lời.
Từ lúc tôi tỏ thái độ, Quân cũng ít làm phiền tôi thật, phần cũng do đi lại mệt mỏi, phần cũng ngại. Có ngồi cạnh nhau, hay ngủ chung phòng thì cũng ko dám có thái độ đùa cợt, thoải mái. Ngày hôm sau đi Bái Đính – Tràng An kết thúc chuyến đi, mọi ng chia lộc và đóng tiền, tôi đưa tiền cho Mai đóng hộ thì Mai nói Quân đóng cho rồi. Càng tốt. Dại gái thì phải mất tiền thôi. Tôi gọi taxi về, Mai cứ rủ tôi về nhà ông Huy mua cho nó chơi, tôi lườm nó nói:
- 2 anh chị về nhà vợ vợ chồng chồng, bắt tôi đi theo làm gì?
- Có ng cũng muốn vợ chồng kia kìa. ( hất hàm ra chỗ Quân đứng lớ ngớ ở đấy )
- Ko đùa đâu, mệt lắm về nhà ngủ, mai gặp nhau chút bàn chuyện cửa hàng nhé.

Yếu lòng - Phần 8

- Muốn kể khúc nào?
- Lúc bắt đầu sang Úc.
- Uh, sang đấy 2 mẹ con ở cùng nhau rất vui, thằng bé có bạn gái ng HQ, hằng ngày đến tiệm nail làm mấy việc vặt, tối về ăn tối, chuyện trò rồi ngủ, sáng mai lại lặp lại quy trình.
- Có quen zai nào ko?
- Có và giờ đây đang ôm mối hận. Tôi thở dài.
- Hồi hộp quá, luôn đi cho nóng.
- Nó 43t, quen thằng Vũ, chuyện trò qua lại quen nhau, vợ mất 3 năm, con gái lấy chồng xa, ở 1 mình. 3 tuần sau khi sang đấy thì gặp nó, ăn uống nc non rồi thì cũng về nhà ở với nhau gần 2 tháng.
- Máu lửa nha. Rồi sao nữa?
- Haiz ! Tao, con đàn bà bị chồng bỏ đói mười mấy năm, chẳng có lý do gì đê chối từ nó, nó luôn chiều chuộng, mỗi sáng thức dậy có ăn sáng trên bàn, tao nấu ăn, nó lăng xăng phụ việc, luôn dùng những từ ngữ đơn giản để tán dương hay nói chuyện với tao, cả 2 chỉ biết cuốn vào nhau bất kể lúc nào, ngoài thời gian đi làm, còn lại chỉ sex và sex, điên cuồng, hoang dại.
- Có chuyện gì ghê gớm à?
- Tao nghĩ chỉ ở với nhau 2 tháng nên mọi đòi hỏi tao đều vui vẻ, kỹ năng chỉ là thứ yếu, miễn là cùng thoả mãn, hưng phấn. Nhưng tao nhầm to mày ạ. Nhu cầu nó cao hơn rất nhiều. 1 ngày tao muốn tạo bất ngờ cho nó nên dò đường đến chỗ nó làm. Mày tin đc ko, nó cùng 1 con bé trẻ, bốc lửa đang quấn vào nhau cũng điên cuồng như tao với nó. Ko có lý do gì níu kéo, ko khóc lóc, ko giải thích, tao về VN. Con Mai rũ ra cười, cười mãi ko dứt.
- Mày cười tao ngu hả?
- Không, thế là cũng biết mùi khoai tây rồi.
- Hơi lo lắng 1 chút là trong những lúc điên cuồng đấy liệu nó quay phim lại ko. Nhỡ nó quay lại tung lên mạng thì sao hả mày?
- Chẳng sao, lúc đấy kiện nó tung phim đồi truỵ, kiếm 1 mớ tiền. Vô tư đi em, ko phải nghĩ.
- 2 đưa mình chơi với nhau 18 năm rồi nhỉ, nhớ ngày mày vào lớp tao học, bọn con gái cùng khối ghét mày cay đắng.
- Lai chẳng ghét, tao, xinh xắn, cao ráo, biết lắng nghe, bọn con trai lúc nào cũng Mai ơi, Mai ời.
- Ừ trong lớp ko ai them chơi với mày, thế mà mày lại chơi đc với tao.
- Nhân duyên đấy, con dở ạ.
- Nhớ cuối năm lớp 11, bà Lý chủ nhiệm ghét mày cay đắng, bà ấy nói những đứa nào chơi với mày sau này chỉ bán trôn nuôi miệng.
- Ừ chính vì thế tao bơm mấy thằng trong lớp viết đơn kiến nghị thay chủ nhiệm lên ban giám hiệu.
- Tại mày đấy, ko thay đc còn bị đì nhiều hơn. Trong mắt cô Lý chỉ con Thu, Hường, Hồng là học sinh yêu quý thôi. Chơi với mấy đứa đấy mới là học sinh ngoan. Haha
- Nói mới nhớ, tháng trước tao về đây gặp con Hồng, 2 đứa đi nói chuyện với nhau, nó giờ làm thu ngân siêu thị tháng đc có 3,4 triệu + thêm thằng chồng dở hơi, kêu khổ lắm.
- Haiz ở đời ko nói trưóc đc điều gì, hôm tao cưới, tao mời hết bọn ở lớp đã nhắc chỉ cần đến ko cần mừng tiền mà bố mẹ chúng nó cấm tiệt ko cho đến, mỗi tao và mày. Giờ gặp lại vài đứa thấy thê thảm hơn mình rất nhiều. Số phận cả.
12h đúng, pháo hoa bắn rợp góc trời, 1 vài nhà đốt vài băng pháo tép râm ran, rạo rực. Nhà trên, nhà dưới bê mâm ra sân khấn vái xì xụp. Khấn xong tôi và Mai ra chùa gần nhà thắp hương xin lộc. Về nhà 2 đứa lăn ra ngủ 1 mạch đến lúc chị dâu gọi cửa để sắp mâm thắp hương mồng 1 mới dậy. Nói chuyện, chúc tụng, mừng tuổi 1 lượt con Mai nói nó về nhà nó, mỗi bố nó ở nhà nên cũng về cho đỡ buồn, chứ có ai nói với nhau đc 2 câu đâu, ông giá nó khó tính, mẹ nó mất càng khó tính hơn, vài lần ông ấy từ mặt con Mai, nhưng rồi thời gian qua lại thôi. Nó bảo ở nhà buồn thì cứ đến nhà nó chơi , nó ở đây vài ngày đi chùa đi lễ khoảng mồng 10 lại bay. Đưa nó ra taxi xong tôi lại về nhà nằm ườn. Nhà trên khách ra khách vào liên tục, tôi cứ đóng cửa kín mít ở trong, năm nào chẳng vậy, ai thân quen lắm thì xuống nhà thắp cho bố mẹ tôi nén hưởng, hỏi vài câu chuyện, chủ yếu vẫn ở nhà thờ. Nhân lúc vãn khách ông Cương bảo sắp cơm ra ăn, ko khách đến ng ta ngại. Đang ăn thì lão Minh đến, chào hỏi chúc tụng rồi lão ngồi ăn cùng, ăn xong dọn dẹp nói vài câu chuyện với ông Cương rồi lão xuống nhà ngồi đối diện với tôi. Lão thỏ thẻ.
Đang ăn thì lão Minh đến, chào hỏi chúc tụng rồi lão ngồi ăn cùng, ăn xong dọn dẹp nói vài câu chuyện với ông Cương rồi lão xuống nhà ngồi đối diện với tôi. Lão thỏ thẻ.
- Năm mới, mình ko nói chuyện cũ. Anh đến đây, chúc têt anh chị rồi cũng muốn em giúp anh 1 chút. Anh biết ko có lý do gì nhưng thôi nể tình cảm vợ chồng, mong em hiểu.
- ….
- Tết nhất thì họ hàng, anh em họ muốn đến nhà mình chơi, rồi cũng muốn mình đến nhà họ em về nhà vài ngày cùng anh đón khách nhé em. Em đồng ý nhé.
Nhìn lão cầu khẩn, biết là sẽ rất mệt, vì quen rồi năm nào chẳng thế, lôi kéo bạn bè ăn nhậu từng bừng mấy ngày tết, ở nhà chắc cũng buồn thối ruột, thôi thì mệt tí cho đỡ suy nghĩ. Tôi chẳng nói gì, vào sắp mấy bộ quần áo rồi đi ra. Lên xe, ko ai nói với ai câu nào. Thâu đêm suốt sáng, hết khách này khách kia, rồi lại phải đi đến nhà họ hàng chúc tụng, dọn cơm ra lại dọn cơm vào, hâm hâm nấu nấu vèo 1 cái hết 4 ngày tết. Sáng mồng 5 tôi nói với lão, hết tết rồi tôi về nhà tôi, lão muốn tiếp đãi bạn bè thì đi gọi ng về, tôi mệt lắm rồi, ko để lão ý kiến tôi xách mấy bộ quần áo gọi taxi đi luôn. 4 ngày làm osin rời hết cả tay chân. Về nhà tôi muốn dành 1 ngày ngủ cho đã. Làm 1 mạch từ 9h sáng đến hơn 5h chiều bị con thảo Mai phá đám.

Yếu lòng - Phần 7

Lão nói thủng thẳng.
- Anh Cương đang ở trên nhà đấy, em mà to tiếng là khỏi ăn tết.
- Không em to tiếng với anh làm gì, em yêu anh còn chẳng hết.
- Vậy mình nói chuyện nhé.
- Anh nói xem
- Anh và em ở cùng nhau mười mấy năm, cả 2 chúng ta hiểu quá rõ về nhau, tình cảm lúc này nó ko còn là tình yêu nữa, nó lớn hơn đấy rất nhiều, của nhiều cái kết hợp, anh và em đều ko dám phá vỡ nó, có thể lúc này đây đối với em mà nói thì nó quá tàn nhẫn với em, nhưng em nghĩ thoáng ra 1 chút thì em sẽ thấy điều anh nói rất đúng. Đối với em, ly hôn là sự giải thoát nhanh nhất, nhưng anh ko nghĩ vậy
- Anh tham lam nhỉ, anh vừa muốn giữ tôi bên cạnh cho đẹp mặt anh, anh vừa muốn cả con My. Phải, tôi yêu anh, tôn thờ anh như 1 ng bạn, ng tình, ng anh, ng cha. Tôi ko dám phản kháng anh 1 điều gì. Nhưng bây giờ anh đã dẫn gái về nhà, anh còn muốn tôi chứng kiến chuyện gì của anh nữa.
- Em sẽ ko phải thấy chuyện gì nữa, chúng ta cứ như này, em có thể gặp gỡ quan hệ với ai cũng đc, chỉ cần ko ly hôn và ko cưới ai.
- Anh đúng là thằng điên, tôi ko muôn nói chuyện nữa. Anh về đi.
- Ngày mai, anh đến đón em mình cùng về quê thăm họ hang.
- Vâng, với cái thứ cao quý mà anh cho là thiêng liêng hơn cả tình yêu đấy, tôi cũng thấy cần phải trả ơn anh. Anh về đc rồi.
Lão đi ra, đóng cửa, chào hỏi ông Cương rồi phắn. Tôi ôm gối, ngẫm nghĩ về cái éo le của mình. Một giấc ngủ đầy mộng mị. Sáng dậy, vệ sinh các kiểu, trang điểm 1 chút rồi ngồi chờ lão. Lão đến, chào hỏi ông Cương mấy câu rồi lên xe, tôi đeo tai nghe nhắm mắt. Cả 1 ngày về quê đi hết nhà nọ đến nhà kia, cười cười nói nói, ôm ấp, trêu đùa nhau có vẻ tình cảm lắm, 9h tối về đến nhà, lão mở cửa cho tôi xuống, tôi trượt chân mất đà dúi vào ng lão, lão ôm chặt cứng ng luôn. Lão thở dồn dập, mặt tôi và lão kề nhau, có tí men bia + với cả ngày gần gũi làm cho cảm xúc của lão dâng trào, lão hôn tôi, tôi mím chặt môi, lão càng hôn điên cuồng, tôi hơi hé môi để kích thích lão, lão khoái trí tưởng tôi bị khuất phục, nói gấp gáp, “ em vẫn còn yêu anh nhiều lắm đúng không” tôi mỉm cười nghiến răng cắn cho 1 nhát bật máu. Lão bỏ tôi ra, mặt đanh lại, lão đưa tay quệt môi dính máu, rồi đi sang ghế bên kia. Tôi xách túi xuống xe nhìn lão cười ngạo nghễ, tôi vòng sang ghế lái 2 tay tì vào kính xe ghé vào tai lão nói nhỏ “ anh về nhé, My có hỏi thì anh phải nói em hôn anh đấy “. Tôi cười lớn rồi đi vào nhà.
29 tết mọi người vội vã sắm sửa nốt các thứ còn thiếu, ngồi 1 mình trong quán café nhìn dòng ng tấp nập, ngược xuôi, thấy lòng cũng dịu lại đôi chút. Mọi năm giờ này mình cũng tất bật, ngược xuôi, nào cành đào, cây quất, nào bánh, nào thịt, năm nay thì thảnh thơi, nhàn rỗi. Ngồi chán, đứng dậy đi ngắm cành đào mang về nhà cho nó có không khí, măng miến, thịt giò, ngan, gà, bánh trái, hoa quả. Hì hụi cắm cắm tỉa tỉa, bày biện lên ban thờ mâm ngũ quả, lọ hoa. Mai cũng làm lưng cơm cúng gia tiên và bố mẹ. Gì thì gì ko để hương lạnh khói tàn đc. Mọi năm tất bất nhà chồng, năm nay toàn tâm toàn ý cho nhà mình. Úp tạm bát mì ăn rồi đi ngủ. Xong ngày mai nữa là hết tết.
Sáng 30 tết, mọi ng dường như dạy sớm hơn, mùi thơm của nước lá mùi già kết hợp với hương trầm lan toả trong không khí tạo lên 1 không khí rạo rực khó quên. Cả nhà ông Cương 4 người, lau dọn, quét tước sắp xếp đồ lên nhà thờ họ, thỉnh thoảng có vài ng ở các chi, nhánh cũng mang đồ vào thắp hương các cụ, gặp tôi nấu nướng ngoài sân cũng dừng lại hỏi vài câu chuyện. Sắp mâm cơm lên bàn thờ họ, quần áo chỉnh trang ông Cương đứng trước cầm tờ sớ lầm rầm khấn vái, chị dâu, tôi cùng các cháu cũng lạy theo. Khấn xong trên nhà, khấn xuống nhà tôi, mọi ng ngồi nói câu chuyện chờ hoá vàng. Mọi năm, cứ mồng 3 tết hoá vàng xong là nhà ông Cương khăn gói quả mướp về HY quê chị dâu ăn tết đến mồng 6 mới ra, năm nay kêu hoá vàng sớm hơn để còn về lo đám cưới họ hang ở quê. Ăn uống dọn dẹp đến đến 2h mới xong. Nằm nghỉ 1 lúc đến hơn 4h là chuẩn bị cho cúng sang canh. Nhà trên thì mất nhiều công chứ nhà tôi chỉ cần, xôi, chè, gà, hoa quả, bia, nến, hương vàng tiền là xong. Sắp xếp sẵn tối còn đi đón con Mai, thể nào về nó cũng đi quẩy đến sáng. 9h tối dắt xe ra sân bay đón ghẹ. Đường phố đông đúc náo nhiệt, thoảng thoảng mùi hương trầm, vài tiếng nữa thôi sang năm mới, mọi ưu phiền, rắc rối năm cũ rũ sạch, đón năm mới nhiều thay đổi mới.
Mỗi 1 valy quần áo to tướng và 1 túi bánh trái thắp hương, 2 con đèo nhau lượn vài vòng phố, lượn chán về nấu cho nó bát miến gà to vật, đánh chén no nê, tắm rửa 2 con nằm trên giường buôn chuyện. Hơn tiếng nữa hết năm kể chuyện đi, sang năm mới ko nhắc chuyện cũ nữa. Mai gợi chuyện.

Yếu lòng - Phần 6

Đi qua 4 nhà cũng đến xưởng, 1 bãi đất rộng lớn, nhìn từ ngoài vào toàn ô tô cũ hỏng, xe đầu kéo, mô tô phân khối lớn, xưởng vắng tanh chắc ng ta nghỉ lễ chưa làm. Tôi vừa đi vừa nói “ hello, hello “đi dần đến cuối thì có 1 dãy nhà làm bằng conterner cũ, có nhà WC và 1 vài căn phòng, phòng nào cũng khoá cửa, đi vòng qua bên cạnh nhòm qua cửa sổ, tôi ko tin vào mắt mình, trong căn phòng có bàn ghế làm việc, giá sách, 1 bộ bàn ghế tiếp khách, Joe của tôi ngồi trong đó với 1 cô gái lạ, tôi ko biết gái bán hoa hay ng tình, họ quấn lấy nhau, tôi ko nhìn tiếp đc nữa, mắt nhoè đi. Có giọng đàn ông quát lớn đằng sau. Quay lại 1 cậu thanh niên trẻ đang tiến tới, chắc nhân viên, tôi ko biết cứ đứng chết trân tại chỗ, Joe cũng xô cửa đi ra, nhìn thấy tôi, mặt anh ta tối sầm, hụt hẫng tôi cắm đầu chạy, cứ chạy đi, chạy khỏi nơi đây đi. Sốc thật sự. Joe có gọi với theo nhưng tôi ko nghe, vừa chạy vừa khóc. Đến trạm chờ xe, cứ thế ngồi mặc cho bao nhiêu chuyến xe chạy qua. Xẩm tối, vài ng ngồi cạnh nói chuyện gì với nhau, tôi nghe bập bõm, last trip, end iếc gì đấy, vội bc lên xe buýt về nhà. May quá tuyến này đưa tôi đến đúng điểm lúc sáng, xuống xe hít 1 hơi lấy lại bình tĩnh tôi về nhà, ko thể để mọi biết đc. Vài ngày nữa thôi, cố gắng lên. Nhà đang ăn cơm, tôi ngồi xuống ăn vài miếng, L nói mai sẽ đưa tôi đi siêu thị mua quà nhờ tôi mang về biếu mọi ng. Ăn xong tôi lên phòng, nằm đấy, nc mắt như mưa, xâu chuỗi lại mọi chuyện, có lẽ tôi đã quá cả tin khi gần gùi với Joe. Tin tưởng 1 cách mù quáng, tâm trạng rối bời, 2 tháng điên cuồng tại đây, đúng dung từ điên cuồng rất hợp lý, tôi, Joe lao vào nhau, ng đàn ông mất vợ 3 năm và ng đàn bà hơn chục năm chồng đi biệt, có những ngày chúng tôi bên nhau, sex liên tục,từ phòng tắm, phòng ăn, phòng khách…tất cả như 1 làn gió mới thổi đến đầy đam mê, khát khao.Chỉ biết lao vào nhau, thoả mãn chẳng cần kỹ năng gì siêu phàm, Quả thật, có hạnh phúc, có mãn nguyện nhưng Joe đòi hỏi nhiều quá đến mức tôi phát ngấy, hắn ta thì lúc nào cũng hào hứng, có lẽ nhu cầu của hắn qua cao và đây là lý do mà 3 năm rồi hắn vẫn ở 1 mình. Bệnh hoạn thật.. Vài tiếng trước đây thôi tôi đang say hạnh phúc, vẽ ra 1 tương lai tuyệt vời, có thể do mới mẻ mà hắn ta phấn khích, giờ thì rõ rồi. Kết thúc rồi, tất cả đã hết.
Broken heart in Melbounre !
Sáng nay đi siêu thị mua đồ cùng , toàn thực phẩm chức năng, sữa ong chúa, collagen, xương khớp, đồ cho trẻ em, socola, hạnh nhân… về nhà 2 chị em đóng thung lớn, thùng bé. Sắp tết ÂL, L gửi về khá nhiều, mất cả ngày mới đóng hết. Tôi và L còn cẩn thận dán giấy vào từng hộp quà cho từng ng, đỡ mất công tị nạnh nhau. Vũ đi chơi về ngồi ngoài bể bơi cùng Ha, Ja nói chuyện rôm rả. Ăn tối xong, mọi ng về phòng, 2 mẹ con cũng nằm thủ thỉ.
- Mẹ, hôm nọ mẹ đến xưởng Joe có vui ko?
- Cũng bt, con kể chuyện của con đi.
- Thế Joe có về VN cùng mẹ ko?
Cũng phải nói lý do cho nó biết thôi, chẳng dấu đc, càng dấu nó càng hỏi.
 Con này, mẹ và Joe chia tay rồi, mẹ cảm thấy ko hợp về nhiều cái, nhất là sex. Mẹ ko muốn con phải lăn tăn chuyện đó nữa. Con chơi với ai cũng nên tìm hiểu kỹ, mẹ ko cấm con chỉ mong con cẩn thận.
- Mẹ nói gì, chia tay á, Joe làm gì mẹ à, ông ta làm gì mẹ, mẹ nói đi.
- Con bình tĩnh đi, Joe ko làm gì, chỉ là mẹ cảm nhận đc, nên mẹ ko muốn mất thời gian. Hơn nữa, xa cách địa lý, nhiều cái bất lợi lắm. 2 tháng mẹ ở đây đã rất vui vẻ rồi, mẹ ko cần gì hơn.
- Con không tin, nhất định có chuyện, mẹ nói cho con biết đi.
- Con ko tin cũng phải tin, mẹ đã có tuổi, mẹ ko thể nhiệt huyết, nóng bỏng đc. Con hãy để cho mẹ đc thoải mái đi nhé. Về ngủ đi, mẹ muốn mấy ngày tới, mẹ con mình vui vẻ để mẹ yên tâm về VN.
Joe cũng ko có động thái gì nên tôi cũng chẳng bận tâm lắm, cũng tốt, về Vn càng nhanh càng tốt, đôi lúc nghĩ đến cũng nhói lòng, từ từ sẽ quên. Hôm nay, L làm tiệc chia tay tôi, ăn uống hát hò, Hye Jin cũng đến, tôi mua cho con bé 1 bông hoa cài áo và bảo Vũ dạy mấy câu tiếng Hàn, tôi nói với con bé, 2 đưa ở lại học thật tốt, nếu có thể tôi muốn nó về thăm VN cùng Vũ. Bịn rịn, xúc động, nước mắt chan hoà, mọi ng chia tay nhau để tôi nghỉ sớm mai bay. 2 mẹ con nằm cạnh nhau, nói vài câu chuyện ko đầu ko cuối rồi ngủ. Tôi gọi điện cho lão Minh kêu ra đón tôi, vì tôi về đêm mang lắm đồ sợ có chuyện, lão đồng ý. Nhắm mắt, quên hết mọi buồn phiền. Sáng, đại gia đình đưa tôi ra sân bay, hành lý của tôi mỗi balo bé tí còn lại toàn quà L mua gửi về, ôm chia tay từng ng, dặn dò Vũ rồi tôi vào làm thủ tục. Mọi ng theo vào nói chuyện đến tận lúc lên máy bay. Đưa tay vẫy mọi ng tôi đi nhanh ngăn dòng nc mắt. Ngồi trên máy bay khóc ngon lành như trẻ con. Còn gì mà hối tiếc. Đón tôi ở Nội Bài, lão Minh đi với Thiên tài xế của lão, sắp xếp đồ xong tôi trèo lên ghế sau ngủ, tôi bảo lão, toàn quà của L gửi cho mọi ng, có tên tuổi đàng hoàng lão sắp xếp tự đi đưa đến tận tay mọi ng. Đêm nay tôi ở tạm nhà lão, mai tôi sẽ về nhà tôi, tết nhất lão tự lo, tôi hết nhiệm vụ. Trời khá lạnh tôi ho hung hắng, lão đưa áo cho tôi khoác, tôi vớ vội chùm kín mặt ngủ. Về đến nhà lão nói, em ngủ phòng con nhé, em đi xa, anh cho My sang ngủ phòng mình rồi. Khốn nạn, tôi nhìn hắn căm thù rồi vào phòng Vũ. Sáng dậy, nhà vắng tanh, tôi đi tìm valy để cất đồ của tôi, hôm nay dọn hết đồ về nhà tôi , đoạn tuyệt ngôi nhà ma ám này. Đi sang phòng ngủ, nhìn 1 lượt trước đây là căn phòng hạnh phúc của mình giờ đây đã thuộc về ng phụ nữ khác. Cay đắng hơn là quần áo, đồ đạc của tôi đã đc cất gọn vào 2 valy để ở góc phòng. Khệ nệ lôi xuống gác, dắt con xe bị bỏ xó 3 tháng ra, đạp mãi ko nổ, lại ấn valy vào bếp, đóng cổng dắt xe ra đầu ngõ sửa.
- Hà, cô Hà. Ôi trời đi đâu mà mất hút mấy thắng thế?
- À chào chị ( bà 8 của ngõ ). Em đi sang chơi với cháu.
- Thế thằng bé có khoẻ ko, học hành ra làm sao?
- Cảm ơn chị, cháu nhà em cũng thích nghi dần dần ạ.
- Này ( kéo vào rỉ tai ), tôi thấy chú Minh hay đi cùng 1 cô gái trẻ vào nhà lắm đấy, họ hàng gì à?
- Vầng, cháu họ bên nc ngoài về chơi.
- Đấy tôi nói rồi mà, mấy bà kia cứ kêu bồ, chỉ có họ hang mới tự do thế , ai lại dẫn bồ về nhà cô nhỉ?
- Vâng, em phải đi sửa cái xe đã chị ạ, để lâu ko đi đc.
- Thế cô đi nhé.
Mang vào hang sửa xe, thay ác quy, thay lốp, đổ dầu, gần tết cửa hang cũng đông nên họ hẹn chiều mới lấy đc. Lếch thếch đi về lôi mấy cái valy lên xe taxi, lại gặp bà tám.
- Đi đâu mà nhiều đồ thế?
- Dạ, toàn đồ bên nc ngoài ko dung, em mang về cho quê chị ạ. Em đi nhé.
Về đến nhà, mang túi quà mua bên kia lên nhà thờ họ thăp hương, may quá lão Cương ko ở nhà, dọn dẹp nhà qua loa, nằm ườn xem tivi. Gọi điện cho Mai buôn 1 chút.
- Này, có về đây ăn tết ko?
- Có về, nhưng phải tối 30 mới về đến ngoài đấy. Mày đi sang đó có vui ko?
- Vui mà cũng buồn.
- Có đc nắn bóp sờ mò gì bọn tây ko?
- Có, điên dại luôn và bây giờ ôm 1 mối hận to đùng.
- Hay quá, chờ tao mấy hôm nưa tao về rồi kể.
- Ù, bye nhé.
Bà chị dâu, ngó vào kêu ra ăn cơm. Vừa ăn, vừa nói chuyện, cũng nói luôn với ông Cương là từ giờ em ở đây, chỉ chạy qua, chạy lại nhà kia thôi, lão Minh đi sớm về hôm ở 1 mình sợ ma rồi. Ông Cương hỏi cắc cớ mấy câu rồi cũng thôi. Phù, thế là xong, đỡ lằng nhằng. Đang ngủ thì lão Minh gọi điện.
- Alo
- Mình nói chuyện 1 chút nhé.
- Trình bày đi.
- Còn vài ngày nữa là tết, My bầu cũng to, quà cáp các thứ anh cũng mua đủ rồi, nhưng…
- Ngại gì, có bồ chẳng ngại nữa là
- Em đừng nói với anh như thế, anh biết em giận, nhưng mình chưa ly hôn, trên danh nghĩa vẫn là vợ chồng, em có thể đi cùng anh chúc tết mọi ng đc ko?
- Hahahaah, buồn cười quá thể, lý do tôi phải đi với anh là vì chúng ta vẫn là vợ chồng? Anh có thấy cay đắng cho tôi ko?
- Tôi đã nói tình cảm với em như thế, em có đi hay ko tuỳ ở em.
- Vậy anh đi 1 mình đi. Cúp máy
Xấu xa, độc ác. Cả đời này mình luôn chịu sự thao túng của lão. Thà rằng lão vũ phu, chửi bới, đánh đập thì bỏ lão còn dễ, lúc nào cũng ngọt nhạt, nhận lỗi về mình, lời nói đanh thép khiến mình luôn phải phục tùng ko dám phản kháng. Nói rắn với lão vậy thôi, kiểu gì cũng phải đi rồi. Haizz. Tối đang nằm xem phim thì lão mò đến, lão mang quà biếu lên nhà thờ họ nói chuyện với ông Cương xong lão đi xuống nhà. Chốt cửa cẩn thận lão mới ngồi xuống ghế, tôi ngồi nhìn lão làm trò con khỉ.

Yếu lòng - Phần 5

- Hello, how are you?
- À, fine, thanks.
- Where she goes? Joe vừa nói vừa đưa đt ra dịch cho tôi hiểu.
- Go home
- I accompany her.
- No, thanks.
- The same way.
Tôi rảo bước đi trước, đi thật nhanh, ko muốn dài dòng với Joe. Tôi còn có hơn 1 tháng, làm quen làm gì, rắc rối. Càng đi nhanh , Joe cũng đi nhanh cho ngang bằng.
- I want to invite her to drink water
- ….
- Please.
Tôi dừng lại, phần vì nóng và mệt, phần cũng thấy mình kỳ quặc. Chỉ là uống nc thôi mà.
Ok. Joe cười tươi rói. Tôi bảo tôi ko mang đt, sợ mọi ng lo. Joe bảo đã nhắn tin cho Vũ rồi.
Vào 1 cửa hàng gần đó, chọn đại 1 cốc nc trong menu, tôi ngồi im, mắt nhìn lung tung. Joe nói đại ý là anh ta cũng biết chúng tôi khó nói chuyện nên có viết 1 bức thư, dịch ra tiếng việt và đưa tôi về nhà hãy đọc. Ngồi vài phút nữa đứng dậy thanh toán và Joe đi cùng tôi về nhà. Ko ai nói câu gì, thỉnh thoảng Joe có kéo tay tôi để tránh ng đi đường, miệng nói sory, sory. Về đến nhà Linh, tôi chào và cảm ơn thì Joe giữ tay tôi mắt rất khẩn thiết: I wait for you.
Tôi đi nhanh vào nhà bấm chuông, Ja ra mở cửa, chào hỏi vài câu rồi lên phòng . Tắm rửa thay quần áo cho đỡ hôi hám, tôi nằm trên giường xoay xoay lá thư. 1 tờ giấy kèm 1 tấm thiệp, tôi mở giấy ra đọc. Vài dòng tiếng anh và dịch ra tiếng Việt trên giấy a4 rồi in ra . “ Hà thân mến ! Tôi rất vui khi gặp Hà, tôi biết mình có nhiều điều khó khăn để hiểu nhau nhưng tôi hy vọng sẽ có cơ hội. Làm bạn với tôi nhé. Chúc Hà luôn vui vẻ và may mắn.
Từ hôm đọc thư xong thì tình hình cũng cải thiện, chỉ đơn giản là gặp gỡ, ăn uống, chuyện trò, dùng từ ghép với nhau, rồi ngôn ngữ cơ thể hoặc đt thông minh để nói chuyện với nhau. Joe đề nghị tối nay về nhà Joe nấu ăn cùng nhau, tôi nói sẽ nấu phở VN cho hắn. Hắn rất phấn khích, 4h chiều đã đậu xe ở tiệm nail, chúng tôi đi siêu thị mua bánh phở, 1 số gia vị , Joe đi cạnh tôi đẩy hàng và thanh toán, luộc thịt bò và gia vị cho thật mềm thái mỏng, nêm nếm nc dùng ,thái hành tây, rau thơm xếp ra bát, chanh + vài lát ớt mỏng, trần bánh phở xếp thịt, hành lá vào chan nc dùng, ôi thơm quá thể, Joe đánh liền tù tì 3 bát đầy, ăn uống xong tôi dọn dẹp, Joe cũng lăng xăng cất cái nọ cái kia, ngồi uống nc tôi xin phép ra về. Joe đưa tôi ra cửa rồi ôm chặt lấy, luôn miệng nói ở lại đây đi, đừng về, làm ơn.
ừa ôm vừa hôn, làm tôi ko nhúc nhích đc, những nụ hôn mơn trớn, trên cổ, trên môi truyện gì đến cũng đến, tôi tỉnh dậy trong vòng tay của ng đàn ông khác, Joe ngủ say tôi mới có cơ hội nhìn kỹ mặt. Mũi cao, mắt xanh, râu quai nón, miệng nhỏ, tóc hung, cao tầm, 1,75m ng rắn chắc. Chắc thấy nhột khi bị soi kỹ nên Joe ngọ nguậy, tôi nằm im ko nhúc nhích, Joe ôm chặt, hôn lên trán, miệng nói I love you. Sáng dậy , Joe đã làm sẵn bánh mỳ và trứng, ăn xong Joe đưa tôi tới tiệm nail, và hắn đi tới tiệm sửa xe. L nhìn tôi đi vào vẻ mặt ko vui, kệ đi dù sao L cũng là em họ chồng tôi, cô ấy khó chịu là điều hiển nhiên. Tôi thấy vui là đc. Tôi gọi điện cho Vũ, 2 mẹ con nói chuyện , Vũ luôn mồm động viên tôi, còn tỏ ra vui vẻ hơn. Joe nói vì tôi còn 1 tháng bên này, nên Joe muốn tôi ở luôn nhà Joe, Joe ko muốn xa tôi, hắn còn xin visa để có thể về VN cùng tôi chuyến này. Tôi cũng ngại Linh lắm, tôi gọi điện cho Linh trình bày lí do, mong L hiểu, L ngắn gọn, tuỳ chị thôi. Giáng sinh đến, tôi, Joe, Vũ cùng cầu nguyện, ăn gà tây, salat và bánh plum pudding, tặng quà cho nhau. Nhà Joe nhỏ, Vũ và Joe chuyện trò hát hò rồi lăn ra ngủ ở phòng khách, tôi nằm 1 mình ngủ trong phòng. Sáng dậy Joe đưa 2 mẹ con về nhà Linh chơi, tặng cho bon trẻ món quà nhỏ ra măt, vợ chồng L nói chuyện cùng Joe khá cởi mở, thân thiện, và giữ lại ăn trưa. Ăn uống xong, mọi ng về phòng nghỉ, tôi dẫn Joe lên phòng nói chuyện. Tôi nói mấy ngày nghỉ lễ này tôi ở nhà L ko sợ mọi ng suy nghĩ, thỉnh thoảng tôi sẽ qua nấu ăn cho hắn, Joe cứ ôm chặt tôi hôn hít, mãi mới chịu ra về. Ở nhà dọn dẹp phòng ốc, ban công , bếp ăn. Vũ chạy sang xin phép đi chơi với Hye Jin và bạn học cùng lớp 2 ngày. Tôi lo lắng đi ra đi vào, ko muốn cho nó đi, L thấy thế ra nói giúp.
- Chị, bon trẻ cũng lớn rồi, ko như ở Vn đâu, chúng nó đều biết tự bảo vệ nhau, luôn có số đt của nơi mình đến, ko mang rượu mạnh, chất kích thích, luôn có bcs bên mình, báo cho ng thân khi đến điểm chơi … Nên chị đừng lo lắng quá, cứ cho bon trẻ tự do đi.
Biết thế rồi mà cứ bồn chồn, vào phòng sắp đồ cùng con, dặn dò các kiểu, thằng bé ko vui nhưng cứ gật lia lịa, như kiểu sợ mẹ đổi ý. Đi cùng Vũ ra điểm hẹn, Hye Jin cũng ở đó, con bé chạy ra cầm tay tôi nũng nịu, cô ở nhà đừng lo lắng, chúng con tự biết bảo vệ nhau, cô nghỉ lễ vui vẻ nha cô. Chúng con đến nơi sẽ gọi ngay cho cô. Vỗ vai 2 đứa rồi nhìn theo xe chúng nó khuất dần. Lang thang đi về 1 mình, nắng trải dài trên từng ngọn cây, mái nhà, 1 tuần nữa là rời xa nơi này, chẳng biết có còn quay lại ko, biết đâu lại ở đây luôn nhỉ? Nghĩ thầm như vậy, vừa đi vừa cười, thấy vui vui. Nghỉ lễ, vc L cũng đi thăm thú nhà bạn bè, mỗi mình ở nhà lại lang thang sang nhà Joe, mở cửa thấy tôi đứng đấy Joe cười ngoác tận mang tai, bế bổng lên từ ngoài cửa đi vào, ngồi trong lòng Joe bé bỏng như con mèo, Joe luôn miệng hỏi, nhớ quá à, ko ở nhà mà lại sang đây, yêu rồi hả? Tay trong tay, mắt trong mắt tan vào nhau. Sáng hôm sau, tôi xuống nhà thấy Joe đang ngồi xem các phụ tùng ô tô trên laptop, Joe đưa cho tôi mẩu giấy đã đc dịch “ Em yêu, ở nhà nhé, anh đến xưởng, có khách độ xe, khoảng 2 ngày anh sẽ về. “ Tôi ôm, hôn lên trán và chúc Joe may mắn. Chuẩn bị cho Joe đi, tôi cũng về nhà Linh, tôi cũng sắp xếp để còn về VN. Tự nhiên lại nổi máu thám hiểm, tôi lấy bản đồ, gọi điện cho Vũ hỏi đường đến xưởng Joe. Vũ nói địa chỉ và nói tôi cứ đưa thẻ Metcarrd ra là đi đc các tuyến xe buýt, đi thoải mái, khi về ko bắt đc xe buýt thì gọi theo số taxi đến nhà thì gọi Ja ra trả tiền giúp. Tôi yên tâm đi, trước khi đi còn cẩn thận dịch 1 dòng “ Làm ơn cho tôi dừng ở đây .. “ ra tiếng anh để đưa cho ng soát vé. Ra trạm, chờ tầm 10p thì có xe, lên xe cô soát vé dẫn đến tận ghế, ngồi ngắm phong cảnh 2 bên, không quên chụp vài tấm mang về khoe Mai. Đến nơi, cô ấy còn nhiệt tình xuống chỉ đường cho tôi đi, luôn miệng hỏi có hiểu ko, tôi cứ gật bừa đi cho nhanh, tạm biệt và cảm ơn rồi lần mò theo bản đồ.

Yếu lòng - Phần 4

Mỗi ng 1 việc, cả ngày ng lớn đi làm, bọn trẻ đi học, chiều tối cả nhà mới quay quần ăn cơm. Hằng ngày tôi đến tiệm nail của L phụ việc vặt cho đỡ buồn chán, lấy nc cho khách ngâm chân, tay, massage tẩy da chết đc L đào tạo cho 3 ngày là thành thục, nếu mà ở đây đc lâu lâu, cứ làm mọi việc như thế này lại hay, 2 mẹ con ở gần nhau, chẳng suy nghĩ gì. Tối tối, 2 mẹ con ngồi xem phim, đọc truyện cùng nhau, thằng bé cứ xem cái trang kết bạn khỉ gió gì đấy , thình thoảng có ông nào vừa mắt lại chìa ra xem.
- mẹ thấy ông này đc ko?
- ko, ko, ko chẳng có ông nào hợp mắt cả.
- Mẹ khó tính quá.
- Không phải khó tính, bất đồng ngôn ngữ, văn hoá khác nhau mẹ ko hợp đc đâu.
- Mẹ này, giờ hiện đại rồi, ngôn ngữ nói nhiều sẽ quen, ko biết cứ học dần sẽ biết, bạn gái con ng Hàn Quốc, con phải học cả tiếng Hàn để nói chuyện. Chẳng nhẽ vì hạnh phúc của mẹ, mẹ ko học tiếng anh à?
- Thế con nghĩ mẹ lấy chồng tây thật à?
- Ko lấy cũng học cho biết chứ mẹ, mẹ còn phải đi du lịch, đi 1 nơi xa xôi nào đấy, ko biết tiếng thì hỏi sao đc, mẹ thảnh thơi rồi, mẹ cứ chơi hết mình đi, con ủng hộ mẹ.
- Thế hôm nào mời cô bạn HQ của con đi uống nc đi.
- Hye Jin á? Mẹ sẽ thích cô ấy. ( Lật ảnh trên ipad cho xem )
Gần 1 tháng ở Úc, khá nhiều điều hay ho. Mai thỉnh thoảng gọi điện buôn chuyện này chuyện kia, hẹn lúc về là phải qua TPHCM cho biết nhà. Rồi lại hỏi đã quen ông tây nào chưa còn ra mắt. Có quen vài ông tây 60 tuổi , tóc bạc hết hay ngồi ngắm chim bồ câu ở công viên. Cuối tuần lại cùng Vũ và Hye Jin đi cafe, xem phim . Con bé nhỏ nhắn, xinh xắn, nói tiếng HQ nghe cứ như chim hót, thỉnh thoảng lại ô mô, de, ni ta, mi ta… và rất thích ăn phở cuốn. Từ hôm sang, mỗi hôm lại làm 1 món VN cho mọi ng thưởng thức, bọn trẻ tha hồ post lên FB khoe. Chiều nay, 2 mẹ con đang đi bộ về nhà thì có 1 ng đàn ông đi vượt lên trước chào hỏi nói chuyện với Vũ, có vẻ ông ta vừa đi siêu thị về, bánh mí, cà chua, trứng, rau xanh ôm 1 bọc trước ngực, Vũ nói gì đó ông ta quay sang chào hỏi.
- Nice to meet you.
- À ,yes, thanksyou.
- Bla bla
Tôi kéo Vũ, nói tôi về trước, có đi cùng tôi cũng chẳng hiểu, mất công phiên dịch. Vũ giữ tay ko cho tôi đi.
- Mẹ cứ nói chuyện đi con dịch cho, dung từ ghép, hoặc ngôn ngữ cơ thể đều đc. Mẹ thử xem.
Tôi cau mày, mẹ ko đùa đâu, để mẹ về trước. Con quen với ông ta lâu chưa, mới có 2 tháng đã như quen thân lắm , cận thận đấy. Tôi rảo bước đi thật nhanh về nhà. Ăn tối xong, 2 mẹ con lại nằm xem tivi, tôi hỏi chuyện.
- Con quen ông ta như nào?
- À, Joe, Joe Scott, ông ấy ng Iceland, lấy vợ và định cư ở đây, vợ ông ấy tai nạn mất 3 năm rồi, con gái ông ấy lấy chồng ở Queensland. Hôm con mới sang, con cầm bản đồ tự tìm đường đi chơi ko nhìn va vào ông ấy, làm ông ấy rơi hết đồ, nhặt lên và xin lỗi rồi nói chuyện thôi. Con kể về mẹ cho ông ấy nghe và hôm nay ông ấy rất vui khi gặp mẹ.
- Con chơi với ai nhớ là phải tìm hiểu kỹ, mẹ ko cấm cản, con đủ lớn để hiểu mọi chuyện. Xem phim đi cu.
- Mẹ, mẹ thử gặp ông ấy 1 lần đi.
- …..
- Ông ấy 43t, có 1 tiệm sửa xe ô tô gần đây, cách nhà mình 1 dãy phố.
- Thằng bé ngốc, nói lảm nhảm đủ chưa, đi về phòng ngủ mau. Tôi kéo thằng bé ra khỏi phòng , đóng cửa. Mệt đầu với nó kinh. Giờ còn đi làm ông mối nữa. Chùm chăn kín mặt nằm nghĩ ngợi lung tung. Thằng con lại nhao vào, giật chăn ra nói chuyện.
- Mẹ ơi, Joe chúc mẹ ngủ ngon và muốn mời mẹ đến nhà ông ấy chơi. Nó chìa đt ra trước mặt dịch từng chữ 1. Mẹ nhìn cũng hiểu đc nhé, ko lại bảo con dựng chuyện. “Wish your mother sleep, I can invite his mother to house ?
- Vớ vẩn.
- Thế mẹ trả lời đi để con nhắn lại.
- Không nhắn nhủ gì cả, đi về phòng mau. Mẹ ko gặp ai, mẹ có tìm bạn thì mẹ về VN. Thế nhé. Đóng cửa chốt luôn, đỡ bị làm phiền.
Chiều nay, Vũ xin phép đi chơi với Hye Jin, tôi đạp xe chầm chậm về nhà, áo phông, quần jean, giầy thể thao, mũ lưỡi trai, ôi trời nhìn cũng hay hay. Ko về nữa mà đạp xe đi lòng vòng luôn. Hít hà cái trời xanh của mùa hè, đc cái từ nhà đến tiệm nail vòng ra công viên vòng về nhà là đường thẳng thuộc lòng nên ko lạc, mà cũng chẳng thích đi khám phá phố mới nên cứ lòng vòng vậy vừa thể dục thể thao luôn.
- Hey, she went 3 rounds and know . 1 gã lao lên đi ngang xe rồi nói.
Là Joe, bố khỉ chạy theo làm gì ko biết đc.
- I'm sorry, I do not speak English. Bye, I’m go home. Đạp thẳng về ko quay đầu lại.
Tối về nhà, thằng bé cứ lẽo đẽo đi theo hỏi chuyện nọ chuyện kia, chiều nay mẹ gặp Dô à, sao mẹ ko nói chuyện, sao cái này, sao cái kia. Sốt hết cả ruột, chốt cửa, đeo tai nghe, ngủ đỡ bị làm phiền.
Chủ nhật, tiệm nail đóng cửa, cả nhà dọn dẹp, làm bbq ngoài trời, nào thịt, nào sườn, khoai tây, salat, bia, rượu đủ cả. Đang ướp thịt thì Ha hét toáng lên, ai là Mrs Ha, Mrs Ha đâu , có quà, con bé chạy ngay vào bếp chìa ra bó hoa hồng “ Quà của bác đấy “ lần lượt mọi ng đều chạy vào đứng nhìn làm xấu hổ muốn chết. Vũ thì cười đắc chí. Ăn uống no say mọi ng kéo nhau đi ngủ, còn L và tôi dọn dẹp trong bếp. Linh hỏi dò.
- Chị và anh Minh có chuyện gì à?
- Ko làm gì có đâu.
- Em ko ở VN lâu rồi, nhưng tính cách anh Minh thế nào em biết, phụ nữ Việt thì thường cam chịu, chứ ko như bên này, em ko biết anh chị gặp chuyện gì, nhưng nếu bỏ qua đc thì bỏ qua không thì mình phải tự tìm hạnh phúc cho mình chị ạ.
- Cảm ơn em. Chị hiểu mà.
Đầu tuần, mọi thứ đều tươi mới, sắp đến Giáng sinh, đường phố, cửa hàng, nhà thờ… trang trí lộng lẫy. Lần đầu tiên đc đón giáng sinh giữa mùa hè, mới mẻ, háo hức. Hết 1 ngay làm việc, ai cũng muốn về nhà quây quần cùng gia đình. Nhìn dòng ng hối hả đi lại, thấy mình thảnh thơi đến lạ. Cứ đứng ở góc phố nhìn ng qua lại, bao nhiêu xe taxi đỗ trước mặt rồi lại đi, thấy cũng buồn cười. Đứng mãi cũng nóng thôi đi về nhà cho mát, hâm dở thế, quay lại đi về thì đụng ngay 1 gã đứng sau lưng. Là Joe, lão này là ma xó hay sao mà cứ gặp mãi. Chẳng thích chút nào, giờ phải làm sao đây. Tôi cứ đứng đấy nhìn, chẳng biết nói gì, mà nói chắc gì lão đã hiểu. Joe mỉm cười, chìa tay ra.

Yếu lòng - Phần 3

- Mời chồng ăn cơm – Em mời chị ăn cơm.
Thế mới ngứa mắt. Gắp đại miếng mực xào ăn thử, nấu nướng ko tệ, nêm nếm cũng đc. Tôi thản nhiên nói: Em à, chị bàn chuyện ly hôn sớm với anh Minh cho 2 mẹ con em về đây dưỡng thai cho thoải mái, mà anh Minh anh ko chịu, cứ kêu từ từ. Chị cũng chẳng muốn chuyện bé xé ra to, 2vc chị hết tình cảm buộc lòng chia tay, chị thực sự mong em hạnh phúc và giữ chân đc anh Minh càng lâu càng tốt, thật lòng đấy. 2 ng ăn cơm tiếp đi, chị lên phòng. Lão chồng sửng sốt nhìn tôi còn con bé cứ cúi gằm mặt. Bố khỉ, sao mình lại rơi vào hoàn cảnh trớ trêu như thế này cơ chứ, ngồi ăn cơm cùng nhân tình của chồng, quả này mà viết sách thì quên đi rồi đấy. Làm viên hoạt huyết cho đỡ nhức đầu, nằm ngủ để mai còn đi làm hộ chiếu. Sáng dậy đi qua phòng Vũ, lão Minh ngủ cùng con My trong đấy thấy có tiếng nói chuyện khẽ, lại càng lộn ruột. Lẩm bẩm 1 mình rồi chuẩn bị đi làm giấy tờ, hết buổi sáng cũng xong, ko cần đi gấp nên họ hẹn 4 tuần đc lấy hộ chiếu, ngồi quán café gọi điện cho cô Linh em họ lão để bảo viết thư mời bảo lãnh sang thăm thân gửi về gấp để kịp làm, gớm dặn dò các thứ làm loạn hết cả đầu. Đã bảo là làm dịch vụ rồi cứ gửi thư về đi là lên đường mà cứ mắc bệnh thích trình bày. Mãi rồi cũng cúp đc máy, thảnh thơi ngắm cỏ cây hoa lá, nghĩ mình cũng buồn cười đáng ra phải khóc lóc vật vã , nằm nhà 1 xó thấy chồng về là phải nhao ra bám gót chân năn nỉ ở lại, đây lại cười như te te, cũng phải thôi, mười mấy năm sống chung đã bao giờ dám cãi lời lão, lão nói ra câu nào phải nghe câu đấy, lão bảo chuyên tâm việc cơm nc, dạy con là cứ y án, ko quan hệ, ko đàn đúm (à thỉnh thoảng đàn đúm với con Mai ) thế là cứ ở nhà thôi, mãi khi thằng Vũ vào cấp 3 nó tự đi học, tập võ, thể dục thể thao thì mới ra quán trông hàng đồ xách tay Pháp cho Mai. Haizz nghĩ mà thấy chán chường, chẳng nghĩ gì nữa cho nhẹ đầu, dù sao chuyện cũng đã rồi.
Thơ thẩn mãi cũng chán, qua chợ mua ít hoa quả về nhà ngoại thắp hương, dọn dẹp chăn màn phòng ốc thơm tho để còn về có chỗ ngủ, ở bên đấy đi ra đi vào chạm mặt nhau thêm khó chịu. Ông Cương ( anh trưởng họ ) từ đâu chắp tay sau đít đi lại thủng thẳng hỏi?
- Hôm nay bão hay sao mà về đây hương hoa, dọn dẹp thế?
- Anh cứ hãy suy diễn.
- Lại chẳng thế.
- Em ở nhà dỗi việc với lại cũng sắp sang kia chơi với cháu mấy tháng nên tranh thủ dọn dẹp, hương khói, chứ vài hôm nữa em đi thì anh chị lại vất vả.
- Sang đấy mấy tháng cơ à? Chú ấy có đi cùng ko?
- Nhà em bận việc, mình em đi thôi.
Ừ hữ vài câu ông ấy đi tuốt lên nhà trên nằm ngủ, rõ chán với mấy bố gia trưởng, cả ngày cứ đi ra đi vào nhà thờ họ, lau lau quét quét, có khách thì tiếp, ko thì lại đánh chắn cạ với nhau rồi lại về nhà nằm ngủ. Chẳng giúp đc vợ con việc gì mà hễ có việc hệ trọng là đập bàn đập ghế khiếp lắm.
Suốt cả tuần cứ đi ra đi vào, thư mời L đã gửi về, phí phiếc các loại cũng nộp đủ, chỉ chờ lấy đầy đủ giấy tờ là bay. Hằng ngày cứ đến mở quán bán hàng cho Mai, chiều tối Mai ra lại về nhà ăn tạm cơm hàng rồi về lên giường ngủ, chẳng may có giáp mặt thì cũng chào hỏi vài câu cho có lệ rồi việc ai nấy làm. Thời gian còn lại thì đi mua đồ về mang sang cho Linh, toàn bột sắn, atiso khô, đồ làm nail,lá lẩu các loại, ít quà cho bọn trẻ. Đi Nội Bài vào Tân Sơn Nhất rồi đổi chuyến bay thẳng qua Melbourne. Mai cũng đặt vé đi TPHCM cùng. Tối 2 đứa hì hục sắp hành lý, giấy tờ chuẩn bị 2 ngày nữa bay. Sắp xếp xong 2 con hâm rủ nhau đi uống rượu mực quên sầu. làm có 2 chai Men thôi mà ngất ngưởng, bắt taxi về nhà, đập cổng ầm ĩ, lão và con My ra dìu 2 đứa lên phòng, tôi còn chỉ vào mặt con My nói lảm nhảm, em cặp bồ với chồng chị, em là con hồ ly chín đuôi, là đồ cướp chồng, cười nói như điên rồi ngủ bết luôn đến tận chiều hôm sau. Tỉnh dậy, tắm táp sạch sẽ đi qua phòng khách thấy lão Minh viết giấy để lại. “ Em đi chơi vui vẻ, thuận buồm xuôi gió “ , tôi vò nát tờ giấy ném vào góc tường. Bồ con Mai đến hộ tống 2 đứa đi Nội Bài ở đấy 1 ngày rồi bay luôn . Xuống Tân Sơn Nhất chỉ kịp ra chào Nam ( bồ lâu năm của Mai ) rồi lại vào sảnh chờ đổi chuyến. Hơn 10 tiếng đến Úc, đón tôi ở sân bay là vợ chồng L và Vũ, thằng bé chạy như bay lao vào ôm chặt lấy tôi, nhìn thấy con tôi nc mắt ngắn dài, 2 mẹ con ôm nhau khóc, khóc mãi rồi mới quay qua chào vc Linh, sắp xếp đồ lên xe 2 mẹ con ngồi ghế sau nói chuyện túi tít. Về đến nhà Linh tôi đc chào đón bằng hoa hồng và bóng bay do 2 cháu Ha và Ja đạo diễn. “Welcome Ha to home “
1 bữa ăn nhẹ, ấm cúng diễn ra, chúng tôi cùng chia quà, sắp xếp đồ đạc, ăn uống nói chuyện vui vẻ. Vũ và Jaden ngủ chung 1 phòng nhường phòng cho tôi, thằng bé cứ lấn lá kêu nó đi ngủ nó ko chịu đòi nói chuyện cho đỡ nhớ nhà, 2 mẹ con nằm cạnh nhau, nó hỏi hết chuyện nọ chuyện kia ở nhà, rồi sang đám bạn cũ của nó, rồi các anh chị em, trả lời con rồi mẹ lăn ra ngủ lúc nào ko biết. Sáng hôm sau L vào phòng nói đồ ăn cả ngày đã chuẩn bị bọn trẻ đi học chiều mới về , vợ chồng Linh ra tiệm nail, nhà chỉ còn 2 mẹ con nên cứ thoải mái. Vũ nói xin nghỉ 1 ngày đưa mẹ đi chơi, 2 mẹ con ăn sáng rồi đạp xe quanh con phố nhỏ gần nhà, tháng 11 lành lạnh, đạp xe qua mấy con phố thì rẽ vào công viên ngồi nghỉ, bỏ máy ảnh ra tự sướng các kiểu, rồi còn quay video. Nheo mắt ngắm 1 vùng trời khác với với vùng trời thường thấy của mình thật thư thái, khá nhiều cảm xúc đan xen. Vũ ôm vai hỏi.
- Mẹ ko định kể chuyện gì cho con nghe à?
- Tôi hơi chột dạ. Chuyện gì là chuyện gì hả con trai?
- Mẹ, con 19 tuổi rồi. Con cũng đã có bạn gái. …
- À tốt rồi, vậy bao giờ con định cho mẹ gặp mặt, bạn gái con ở đâu? ….
- Con sẽ sx để mẹ gặp cô ấy, nhưng ko phải chuyện này. Chuyện của bố mẹ …
- Vậy bố con đã nói gì?
- Bố ko nói gì, có gọi điện cũng chỉ hỏi chuyện học hành, trường lớp thôi mẹ.
- Vậy thì có gì đâu mà con làm mẹ khó hiểu quá. Mới sang vài tháng thôi đã thành ông cụ non rồi hả?
- Gần đây bố mẹ ko còn chụp ảnh ăn cơm cùng nhau, bố có gọi điện con bảo face time nhưng bố ko nghe, mẹ thì chỉ nằm trong phòng, con nhìn qua là biết.
- …..
- Lúc con ở VN, có hôm con học bài ở nhà, bố về nhà và dắt theo 1 cô gái , họ vào phòng của bố mẹ lấy gì đó rồi đi ra , họ nghĩ ko có ai ở nhà, con biết đã có chuyện, nhưng thấy mẹ vẫn bình thường nên con cũng ko hỏi.
- Mẹ không biết phải nói với con thế nào. Cho dù bố mẹ có chuyện gì thì bố mẹ đều thương con và mong con học hành tốt, ở lại đây cũng đc mà về nc cũng đc, lập gia đình và sống vui vẻ có ích.
- Con ko nói về con, con hứa với mẹ, con sẽ ko để mẹ phải thất vọng về con …
- Con trai mẹ lớn thật rồi, có rất nhiều điểm giống bố con luôn hiểu chuyện, quyết đoán. Chuyện của ng lớn , mẹ ko muốn con phải suy nghĩ nhiều. Ai cũng có cái lý của mình, mẹ tạm thời ly thân với bố con 1 thời gian. Để cả 2 cùng nhìn nhận lại mọi việc, nếu có thể tha thứ thì sẽ bắt đầu lại còn không thì cũng nhẹ lòng.
- Mẹ có giận bố không?
- Giận chứ, khi mà mọi giận hờn, buồn tủi nó lên đến đỉnh điểm khiến cho ng ta không còn cảm xúc, bố muốn làm gì thì làm, đi đâu về đâu chẳng quan tâm, ko tranh luận, ko an ủi… Mỗi lời bố nói ra mẹ luôn cảm thấy lép vế và phải phục tùng. Mẹ sai rồi.
- Những điều mà bố đối xử với mẹ con chắc chắn sẽ ko làm thế với bạn gái của con. Con cũng ko thể trách hay hận bố đc, con chỉ cần mẹ luôn vui vẻ, thoải mái thôi.
- Có con hiểu chuyện là mẹ vui rồi, mẹ rất thoải mái, chỉ cần có con là mẹ hạnh phúc.
- Mẹ, mẹ tính như nào?
- Tính toán gì, mẹ chơi với con 3 tháng rồi về, còn công việc chứ, giờ mẹ là vua thời gian, mẹ đi spa, thẩm mỹ, đi chùa thiếu gì công việc đâu.
- Không, chuyện tình cảm mà mẹ. mẹ định ở 1 mình luôn hả?
- À , thế con xem có ông tây nào bảo ông ấy cưới mẹ cho mẹ qua đây ở luôn với con đi, năn nỉ con đấy.
- Đấy là tự mẹ nói đấy nhé.
Hai mẹ con ôm nhau cùng cười vang.

Yếu lòng - Phần 2

Vũ đi Úc học ngành kinh doanh bang Victoria – Melbourne về theo nghiệp của lão, lãnh đạo công ty nhạc gì cũng nhảy. Với tay lấy đt, gọi cho Mai bạn thân con chấy cắn đôi.
- Huhu Mai ơi, tao khổ quá, lão Minh có bồ. lão dẫn về nhà đòi tao ly hôn. Huhuhuhu
- Bĩnh tĩnh đi có gì kể từ từ. Không khóc nữa, khóc có giải quyết đc gì đâu. Có bồ bao lâu rồi?
- 1 năm lại còn có bầu 1 tháng nữa huhuhu đất trời sụp hết cả rồi.
- Sụp cái đầu mày, ý mày sao?
- Không biết.
- Nếu là tao thì ly hôn đi cho nhẹ đầu, 18 năm qua mày chịu nhiêu đấy đủ rồi, giờ ko vướng bận con cái, tuổi cũng chưa già, bỏ đi làm lại từ đầu. Bến 2 có khi tốt hơn bến 1 đấy. Bạn bè tao chỉ khuyên thế, quyết định ở mày.
- Huhu số tao số con rệp, Sài Gòn, Vũng Tàu mày đi đâu cho tao theo với, đi luôn đi.
- Con rồ, 2 tuần nữa tao mới đi cứ từ từ giải quyết chuyện của mày, muốn đi cũng chưa muộn. mặc quần áo vào đi tao qua đón đi quẩy, ở nhà làm gì, ôm cái nhà mấy chục năm ko chán.
- Ốm, mệt lắm ko đi đc đâu huhuhu
- Ăn gì chưa, tao qua nhé.
- Thôi, tao ngủ 1 chút, sáng mai mày qua rồi café nhé.
- Ừ, đừng suy nghĩ gì nhé, chuyện nó cũng xảy ra rồi. Cố gắng lên.
- Ừ.
Suy nghĩ miên man hay cứ sống mẹ nó như con Mai đi, thích thì yêu, yêu chán lại bỏ, trai nó cứ cấp tiền cấp tình cho, chán ghét thì đánh nhau 1 trận rồi ai đi đường nấy. Haizzzz. Số con Mai cũng khổ, yêu nhau lấy nhau tổng cộng 15 năm con trai nó cũng 14 rồi , suốt chục năm chồng nó cũng chỉ học học, tiền con Mai làm ra bao nhiêu chi trả tiền học cho bố cho con, ma chay cưới hỏi, ốm đau bệnh tật bố mẹ chồng 1 mình nó cáng đáng hết thằng chồng ăn no dửng mỡ học cao học thấp học lấy bằng thạc sỹ xong quay ra đòi bỏ, tính nó bất cấn mấy chục năm tuổi xuân hy sinh ko đc gì nó bỏ luôn, tranh giành mãi ra toà, vào toà con trai nó nhất quyết ở với mẹ vì có quái gì tình cảm với bố đâu, mãi bên nội mới thôi, nó tống thằng bé sang Pháp với bà chị ruột nó luôn, thằng bé sang học Trung học phụ việc vặt ở tiệm bánh nhỏ cho bác, vài tháng con Mai lại xin visa sang thăm con, giải quyết ly hôn xong là con Mai cũng công khai cặp với trai luôn mà lại còn trai trẻ nhà giàu, vốn bản tính thong minh, tháo vát, khôn khéo, ăn nói dễ nghe nên gặp nó là trai đã chết đứ rồi ko cần phải tán. Bên nội nhất là thằng chồng lồn lộn điên tiết mà ko làm gì đc, nó tính đường ly hôn và đi nc ngoài cho thằng Quang Anh xít sao đến từng milimet, cầm quyết định ly hôn 1 ngày sau là con nó bay. Đấu tố kéo theo sau chỉ có bên nội thiệt, nó chẳng mất gì mà lại rảnh rang, thằng chồng sau đó có lấn lá xin tha thứ nhưng đời nào nó chịu. Còn mình thì sao, ko thông minh như nó, nhan sắc trung bình, đc cái ăn nói tạm đc, nghề ngỗng cũng không, chân cũng chẳng dài. Haizzzzz càng nghĩ càng nản, thôi ngủ, để mai tính.
Đến sáng thấy tiếng dọn dẹp lục cục, tiếng nói xì xào, chắc lão gọi ng giúp việc đến dọn nhà, mặc kệ chùm chăn ngủ tiếp, đến khi nghe tiếng gõ cửa, lão thò mặt vào nói” anh gọi chị Liễu đến dọn nhà, em cứ ngủ nhé có gì thì gọi cho anh “ ko trả lời, nghĩ bụng gọi làm gì, giải quyết đc gì mà gọi. Dọn hết dưới nhà đến trên phòng, bà giúp việc hỏi.
- Còn ngủ ko em?
- Sao hả chị?
- Chồng em tâm lý nhỉ, vừa đẹp trai, làm ra tiền lại chiều vợ.
- ….
- Chị thấy chú ấy bảo hôm qua đi nhậu với bạn về muộn, em giận đập phá hết đồ. Chú ấy còn gọi ng đến dọn rồi nấu cơm cho em, chứ phải thằng chồng chị nó hê hết cả đồ cả ng ra sân. Haiz đúng là đàn bà hơn nhau tấm chồng, phải chi nó chỉ gái gú thì ko sao, đây còn cờ bạc, vũ phu, làm bao nhiêu chẳng đưa vợ con xu nào, chỉ có tiền ăn nhậu, bài bạc, bao gái. Chồng em nhậu nhẹt về muộn cũng chẳng sao, ít nhất em cũng ăn trắng mặc trơn, ko bị khổ sở như chị, có giận dỗi gì thì cũng mau làm lành đi em, ở chung nhà mà cứ mặt nặng với nhau cũng khổ.
- Vầng chị.
Có điện thoại của Mai
- Con điên ơi, dậy chưa, son phấn váy áo đi tao qua đón bây giờ.
- Ừ dậy rồi đây.
- Nhanh nhé.
- Ừ
Quay sang chị giúp việc, chị dọn dẹp nấu nướng xong cứ kéo cửa cuốn cho em nhé, em cầm chìa khoá rồi, cổng chỉ cần bập khoá là ok, em đi với bạn em 1 chút. Ừ chị nhớ rồi.
Mai đã chờ trước cổng, 2 đưa đèo nhau tóc bay loà xoà trong cái se lạnh tháng 10, ăn sáng rồi vào quán café quen thuộc, gọi nc xong Mai nói luôn.
- Kể đầu đuôi đi mày.
- Ừ thì đang dọn dẹp ở nhà thấy chúng nó dắt nhau vào, lấy gì đó rồi kéo nhau đi, tao đứng hình chẳng hiểu gì hết, bần thần khóc rũ rượi cả chiều, đến tối lão Minh về bảo tao ly hôn để chúng nó đc ở với nhau. Tao điên tiết, đập phá loạn xạ, lão lại bảo thôi, cứ như vậy cũng đc, ko ly hôn, ai làm gì kệ ng đấy. Tao chán đời lao vào xả nước rồi cứ thế nằm trên giường, cảm, sốt mệt rũ.
- Hại não nhỉ? Vậy mày tính sao?
- Đau quá mày ơi, mấy chục năm sống chung giờ nó đòi chia bài mới. Lúc lão đi biền biệt cả tháng chẳng về, con cái ốm đau, ma chay giỗ chạp, cứ quảng 1 mớ tiền về thích lo gì thì lo tủi thân muốn chết, suy đi nghĩ lại thì vẫn cắn răng chịu, bao ng ngấp nghé, tán tỉnh toàn bơ đi vì chồng vì con để bay giờ thất bại thảm hại như này. Đắng cay !
- Tao nói mày nghe này: Mày gọi lão về nói chuyện đàng hoàng, anh có bao nhiêu tài sản đứng tên kê ra đi, tất cả tài sản chia đôi hết, em sẽ ly hôn cho 2 ng sống với nhau hạnh phúc, 2 nhà mặt tiền , cty cũng chia nửa, nhà đang ở cũng chia nửa. Em và anh ko ai nợ ai, ko dằn vặt, ko đấu đá. Cứ theo luật mà làm. Đơn em ký sẵn anh ký vào là xong. Cứ cầm đc giấy của toà thì tính tiếp. Lão là cái thá gì, trẻ đú, già vẫn còn đú.
- Chắc cũng phải thế, ly hôn xong tao cũng sang Úc với thằng Vũ mấy tháng.
- Thế làm visa luôn đi, thuận tình ly hôn toà xử nhanh lắm, xử xong bay luôn, sang đấy kiếm thằng Tây cho nó chất chơi. Ko việc gì phải sầu não, mình mà buồn bã thì mình sẽ chết sớm hơn chúng nó, ăn chơi nhảy múa đi, cho chúng nó biết mặt.
- Về nhà tao ăn cơm đi, sáng lão gọi ng sang dọn dẹp cơm nc rồi, rồi còn bảo đừng nghĩ gì có gì thì gọi lão.
2 đứa thanh toán rồi lại đèo nhau về nhà, cơm no rượu say lên giường đánh 1 giấc no nê. Chiều tối con Mai có kèo đi bar rủ rê mãi nhưng ko đc đành đi 1 mình. Rỗi việc bật máy tính lên thảo sẵn đơn, in ra ký cái roẹt, tí lão về quẳng vào mặt lão nữa là xong. Nhẹ gánh. Chẳng còn gì mà hối tiếc, con cái lón cả , du học nọ kia rồi tự khắc nó sẽ thông cảm cho bố mẹ, mà từ lúc đẻ thằng Vũ lão bế đc nó mấy lần. Bỏ hết bạn bè, bỏ hết học hành 18 tuổi theo lão về nhà chỉ chú tâm vào chăm con chăm chồng. lão đi như ngựa chẳng gì giũ chân đc . Bố mẹ 2 bên mất cả giờ cũng chẳng ai phải trả ai về nơi sản xuất, cứ tự mà giải quyết với nhau. Nghĩ thế bật tivi lên xem phim hành động cho đỡ mệt đầu. Xem 1 lúc thấy lạch cạch mở cổng rồi lão đánh xe vào hầm, con nhở xách túi nọ túi kia đồ ăn để vào bếp, tôi mò dậy đứng khoanh tay quan sát. Con bé lắm lét lí nhí chào, lão lên nhà cũng ngạc nhiên hỏi “ em ở nhà à? My nấu cơm rồi mình cùng ăn” tôi lạnh lùng, anh lên đây nói chuyện chút đi. Lão đi lên tôi đẩy tờ giấy trước mặt, em soạn đơn rồi, anh đọc kỹ rồi ký, em cũng muốn tự do, chúng ta hãy cứ vui vẻ với nhưng quyết định của mình đi nhé.
- Em ngồi xuống đi .
- Anh có gì muốn nói? Tôi hất hàm hỏi.
Lão nhăn nhó, vặn vẹo tay chân mãi ko nói đc câu gì. Tôi nói luôn.
- Em giờ cũng chẳng còn trẻ khoẻ, để có thể chiều chuộng hay níu giữ tình cảm của anh, anh cũng thế, đã chọn cô ấy rồi thì cứ ly hôn đi cho mẹ con cô ấy đc danh chính ngôn thuật, chứ cứ lằng nhằng thì cả 3 đều khổ. Em mệt mỏi, chẳng muốn suy nghĩ nhiều, anh ký đi rồi làm thủ tục ra toà. Em sang Úc với con mấy tháng, em nghĩ đó là cách tốt nhất anh ạ.
- Anh cũng ko muốn làm em đau khổ, chẳng may cố ấy có thai, cô ấy cũng còn trẻ sợ bỏ đứa bé nhỡ ko có con đc nên cũng tội nghiệp cô ấy. Thôi thì cứ từ từ, nhà cửa em cứ ở bình thường, 2 mặt tiền cho thuê em đến tháng em cứ lấy, chuyện ly hôn mình tính sau, em sang Úc chơi với con cho khuây khoả, em nhé.
- Tôi cười khẩy nói, em chỉ muốn giải quyết cho nhanh chóng, anh cứ từ từ thì tuỳ anh, còn 2 bác trưởng nữa, dấu mãi làm sao. Anh muốn gì thì tuỳ, nói thế nào để mọi ng đừng nghĩ em là loại đàn bà ko giữ đc chồng. Đây là thất bại thảm hại nhất rồi. Tôi cười phá lên rồi đi về phòng, gọi viber buôn chuyện với con trai cho hết tối.
Lão thò mặt vào gọi xuống ăn cơm, chẳng thiết tha gì đâu nhưng cũng xuống xem con bé kia thế nào. Ngồi ngăn ngắn trước bàn ăn, My xới cơm ra từng bát.

(Còn tiếp - ST)

Yếu lòng - Phần 1

Truyện này là do admin đọc được trên webtretho do một mẹ tâm sự. Mình thấy hay, có ý nghĩ nên copy về blog của mình để mọi người có thể đọc được dễ dàng hơn, dễ chỉa sẻ với mọi người hơn. Mong mọi người ủng hộ

                                                                    YẾU LÒNG

Lão dẫn bồ về nhà khi thằng Vũ đi du học đc 2 tháng. Tôi đang dọn dẹp trong bếp quay ra thấy lão nắm tay con bé đi vào nhà. Nhìn nó chỉ hơn thằng Vũ vài tuổi, ấy vậy mà cặp với lão già 40 tuổi. Tôi chẳng thèm nói chỉ quan sát xem 2 ng đó làm gì. Lão lên gác lấy gì đó rồi đi luôn, con bé cũng theo lão lên, chắc nó sợ đứng dưới tôi sẽ cầm dao chém chết. Lão đi khuất bóng, tôi ngồi sụp xuống, chẳng nghĩ đc gì, hết ngồi xuống lại đứng lên. Không cảm xúc. Mỏi chân quá, đi lại phòng khách cứ ngồi rũ ra như vậy từ chiều đến tối muộn. Có tiếng điện thoại bàn kêu, hít 1 hơi cho đỡ mệt với tay nhấc máy. Giọng lão gằn lên.
- Ở nhà tại sao gọi di động mãi ko đc.
- …..
- Ở nhà đi, tôi về rồi nói chuyện. Cụp máy khô khốc.
Vội vàng vào nhà vệ sinh rửa mặt, kiểu gì thì kiểu ko thể để bộ mặt ủ rũ đc, phải cho lão biết tôi dửng dưng, ko thèm quan tâm. Để xem lão nói gì. Nửa tiếng sau lão về, nghe tiếng mở cổng là biết. Xốc lại quần áo, pha ấm trà mới, tôi ngồi ngay ngắn nhìn lão đi vào với vẻ mặt thản nhiên nhất. Lão nhìn thấy bộ dạng tôi như vậy mặt cũng hơi biến sắc, chắc lão nghĩ tôi khóc lóc cả chiều. Tôi lên tiếng, 1 giọng nói nhẹ nhàng bình thản nhất đến tôi cũng phải ngạc nhiên.
Lão ngả người ra ghế, vắt chân chữ ngũ, châm thuốc rít 1 hơi mới hắng giọng.
- Em ko hỏi anh cô ấy là ai à?
- Chẳng phải anh muốn nói chuyện với em sao?
Lão dụi thuốc, ngồi thẳng ng nhìn tôi. 
- Anh quen cô ấy 1 năm, giờ là lúc thích hợp để có thể công khai. Thủ tục ly hôn em cứ tiến hành, anh sẽ ký, tài sản cũng tuỳ em quyết định. Anh cũng ko biết nói gì, xin lỗi em, mong em tha thứ. 
- Thế cứ thậm thụt đi, sao phải công khai làm gì?
- ….
- Có bầu rồi à?
- Em nghĩ thế nào cũng đc, anh có lỗi với em tuỳ em xử.
Lão lên gác vơ mấy bộ quần áo cho vào túi xách đi. Tôi đứng dưới chân cầu thang lão đi nhanh qua, tôi nắm tay lão giũ chặt.

- Nói cho em biết lí do là gì. Tại sao anh đi vội thế, không ở nhà để bình tĩnh nói chuyện đc à?
Đến khi em phát hiện ra thì em sẽ thế nào? Anh nói ra như vậy biết em sẽ đau khổ, em cứ đánh chửi anh thậm tệ, anh chịu hết. Lão cầm tay tôi tự đánh vào ngực lão. Tôi đẩy lão ra, nc mắt giàn giụa, bây giờ ko cần sĩ diện nữa rồi, mặc kệ mọi thứ đi, tôi nói trong nc mắt.
- Đánh anh làm gì, đánh anh, anh có ở lại đâu, làm gì bây giờ anh cũng đã muốn ly hôn rồi. Sao anh ác với em thế. Em làm sai điều gì mà anh đối xử với em như vậy. Anh bị điên rồi. Vì cô ta trẻ hơn em, cô ta xinh hơn em hay vì cái gì. Tôi gào thét. Túm lấy túi quần áo của lão xé tung ra. Quần sịp, cà vạt rơi lả tả, lão hốt hoảng khi lần đầu thấy tôi điên cuồng như vậy, trước đây có giận cỡ nào tôi cũng chỉ nói nhẹ với lão : anh làm thế khiến em bị tổn thương, em cảm thấy anh ko tôn trọng em rồi ko nói chuyện với lão mấy ngày. Lão tự suy nghĩ rồi làm lành là xong. Hôm nay thì rất khác,lồng lộn như 1 con thú, tôi đập hết những thứ gì có trong tầm tay, nhà tôi cách âm tốt nên chẳng sợ hàng xóm dị nghị. Cứ thế khóc và ném. Không còn thứ gì nữa tôi gục xuống sàn. Lão đi lại nâng mặt tôi lên, lấy khăn lau nc mắt, mặt lão nhăn nhó, lão nói khẽ.
- Bất đắc dĩ anh mới phải làm như vậy, em tha thứ cho anh và đừng tự làm khổ mình.
- Vậy cô ta có con với anh rồi?
- Gật
- Tôi cười rũ ra, chắc gì đã phải con của anh. Không khéo anh phải đổ vỏ hộ thằng khác.
- Cô ấy đã thề độc với anh.
 Hơn 1 tháng.
- Bắt cô ta bỏ đi.
- Bắt cô ta bỏ là 1 chuyện, nhưng em tha thứ cho anh khi anh đã qua lại với ng khác. Em chịu đc à?
- Anh thu dọn quần áo rồi đi ngay đi. Mặc kệ tôi.
- Anh ko đi đâu cả, anh ở nhà.
- Anh sợ tôi tử tự à, hay sợ tôi cho ng đánh bồ của anh? Anh yên tâm đi, anh ngửa bài với tôi như vậy thì tôi cũng phải hậu tạ cho xứng đáng. Cho anh đánh ván mới luôn.
Tôi lên phòng vệ sinh, cứ thể đứng dưới vòi nc xả cho bẳng hết, trôi hết đi, lũ ng xấu xa, đang nhiên đang lành cứ thích trai gái đĩ bợm, lại còn có con với nhau. Vũ ơi, con sắp có em rồi đấy, đứa em cùng cha khác mẹ kém con 18 tuổi. Cười, nói lảm nhảm như con điên trong nhà tắm, cởi bộ quần áo ướt nhẹp vơ vội cái áo ngủ tròng vào rồi cứ để tóc ướt nằm trên giường, ngủ mê mệt, lúc mơ lúc tỉnh, chân tay rã rời, cố gắng mở mắt ra bò dậy lấy viên thuốc uống mà hết nc, cố hết sức lết xuống bếp lấy nc uống nhìn thấy lão ngồi trên bãi chiến trường gục đầu ngủ. Động vào cái ghế lão giật mình hớt hải, lão đi đến nhìn ngó, hơi nóng toả ra khắp ng , lão lo lắng sờ trán, chẳng nói chẳng rằng lão bế thốc đi thẳng lên phòng. Lão quát : nằm yên đấy tôi lấy nc cho, ng nóng phừng phừng thế mà ko gọi , thích anh hùng với ai. Lão mang nc và thuốc lên cho uống.
- Sao phải tốt với tôi, sợ tôi chết à? Tôi chết đi chẳng đúng ý anh quá, đỡ phải lằng nhằng.
- Uống rồi ngủ đi, toàn nói nhảm.
- Lão ngập ngừng, hay mình ko ly hôn nữa, cứ kệ như này đi… Thôi, anh ko nói gì nữa, em đừng tự làm khổ mình. Ngủ đi, mai anh cho người dọn dẹp, rồi mình sẽ bình tĩnh nói chuyện với nhau.
Tôi nằm đấy ngủ ko ra ngủ, thức ko ra thức. Bây giờ phải tính sao đây? Hay cứ mặc kệ lão muốn làm gì thì làm, ko ly hôn, thích lôi ai về ngủ cũng tuỳ, tôi chỉ cần làm 1 cái giấy ,tiền , bất động sản… của tôi 2/3 còn lại của lão, ký tên đóng dấu vào. Tôi đi tìm ng giải khuây, trai trẻ chẳng hạn, hoặc trai già như lão. Hahahaha lão bồ bich từ ngày trẻ đến giờ có bị làm sao, suốt 18 năm lão đi đi về về như con thoi, 1 năm chắc ở nhà đc 1 tháng tính cả lễ tết. 18 năm tôi chẳng căn vạn hé răng lời nào, vun vén chăm lo nhà cửa . Thi thoảng có giận hờn vì tội đi nhiều của lão, lão âu yếm thỏ thẻ, đi để lo cho cuộc sống gia đình mình sung túc hơn, em ko phải lo toan nhiều, cứ ở nhà làm vợ, đi spa, thẩm mỹ cho thư thái, chăm lo tốt cho con trai là anh yên tâm công tác. Riết rồi cũng quen, ko phàn nàn, ko cáu gắt, cứ đem tiền về là đc. Chẳng hiểu cái nhà này có gì ám mà chẳng giữ chân lão nổi 3 ngày. Lâu nhất chắc là dịp tết ở đc 5 ngày lại phắn. Haizzz. Bố mẹ 2 bên đều mất, mỗi nhà đều có ông anh trưởng cầm chịch mọi chuyện, nhưng gia trưởng lắm cái gì cũng nhất nhất theo ý, ko theo ý là chết đòn, đàn ông phải bôn ba lo toan mọi việc, đàn bà chỉ trợ giúp chồng và nuôi dạy con tử tê thế mới là đàn bà tốt. Thế mà cũng chịu đc 18 năm có lẻ, mình phục mình quá. Ko phải nghĩ nữa. Tôi muốn nổi loạn. Từ mai tôi sẽ bung lụa.

( Còn tiếp - ST )