Tuesday, December 15, 2015

Yếu lòng - Phần 4

Mỗi ng 1 việc, cả ngày ng lớn đi làm, bọn trẻ đi học, chiều tối cả nhà mới quay quần ăn cơm. Hằng ngày tôi đến tiệm nail của L phụ việc vặt cho đỡ buồn chán, lấy nc cho khách ngâm chân, tay, massage tẩy da chết đc L đào tạo cho 3 ngày là thành thục, nếu mà ở đây đc lâu lâu, cứ làm mọi việc như thế này lại hay, 2 mẹ con ở gần nhau, chẳng suy nghĩ gì. Tối tối, 2 mẹ con ngồi xem phim, đọc truyện cùng nhau, thằng bé cứ xem cái trang kết bạn khỉ gió gì đấy , thình thoảng có ông nào vừa mắt lại chìa ra xem.
- mẹ thấy ông này đc ko?
- ko, ko, ko chẳng có ông nào hợp mắt cả.
- Mẹ khó tính quá.
- Không phải khó tính, bất đồng ngôn ngữ, văn hoá khác nhau mẹ ko hợp đc đâu.
- Mẹ này, giờ hiện đại rồi, ngôn ngữ nói nhiều sẽ quen, ko biết cứ học dần sẽ biết, bạn gái con ng Hàn Quốc, con phải học cả tiếng Hàn để nói chuyện. Chẳng nhẽ vì hạnh phúc của mẹ, mẹ ko học tiếng anh à?
- Thế con nghĩ mẹ lấy chồng tây thật à?
- Ko lấy cũng học cho biết chứ mẹ, mẹ còn phải đi du lịch, đi 1 nơi xa xôi nào đấy, ko biết tiếng thì hỏi sao đc, mẹ thảnh thơi rồi, mẹ cứ chơi hết mình đi, con ủng hộ mẹ.
- Thế hôm nào mời cô bạn HQ của con đi uống nc đi.
- Hye Jin á? Mẹ sẽ thích cô ấy. ( Lật ảnh trên ipad cho xem )
Gần 1 tháng ở Úc, khá nhiều điều hay ho. Mai thỉnh thoảng gọi điện buôn chuyện này chuyện kia, hẹn lúc về là phải qua TPHCM cho biết nhà. Rồi lại hỏi đã quen ông tây nào chưa còn ra mắt. Có quen vài ông tây 60 tuổi , tóc bạc hết hay ngồi ngắm chim bồ câu ở công viên. Cuối tuần lại cùng Vũ và Hye Jin đi cafe, xem phim . Con bé nhỏ nhắn, xinh xắn, nói tiếng HQ nghe cứ như chim hót, thỉnh thoảng lại ô mô, de, ni ta, mi ta… và rất thích ăn phở cuốn. Từ hôm sang, mỗi hôm lại làm 1 món VN cho mọi ng thưởng thức, bọn trẻ tha hồ post lên FB khoe. Chiều nay, 2 mẹ con đang đi bộ về nhà thì có 1 ng đàn ông đi vượt lên trước chào hỏi nói chuyện với Vũ, có vẻ ông ta vừa đi siêu thị về, bánh mí, cà chua, trứng, rau xanh ôm 1 bọc trước ngực, Vũ nói gì đó ông ta quay sang chào hỏi.
- Nice to meet you.
- À ,yes, thanksyou.
- Bla bla
Tôi kéo Vũ, nói tôi về trước, có đi cùng tôi cũng chẳng hiểu, mất công phiên dịch. Vũ giữ tay ko cho tôi đi.
- Mẹ cứ nói chuyện đi con dịch cho, dung từ ghép, hoặc ngôn ngữ cơ thể đều đc. Mẹ thử xem.
Tôi cau mày, mẹ ko đùa đâu, để mẹ về trước. Con quen với ông ta lâu chưa, mới có 2 tháng đã như quen thân lắm , cận thận đấy. Tôi rảo bước đi thật nhanh về nhà. Ăn tối xong, 2 mẹ con lại nằm xem tivi, tôi hỏi chuyện.
- Con quen ông ta như nào?
- À, Joe, Joe Scott, ông ấy ng Iceland, lấy vợ và định cư ở đây, vợ ông ấy tai nạn mất 3 năm rồi, con gái ông ấy lấy chồng ở Queensland. Hôm con mới sang, con cầm bản đồ tự tìm đường đi chơi ko nhìn va vào ông ấy, làm ông ấy rơi hết đồ, nhặt lên và xin lỗi rồi nói chuyện thôi. Con kể về mẹ cho ông ấy nghe và hôm nay ông ấy rất vui khi gặp mẹ.
- Con chơi với ai nhớ là phải tìm hiểu kỹ, mẹ ko cấm cản, con đủ lớn để hiểu mọi chuyện. Xem phim đi cu.
- Mẹ, mẹ thử gặp ông ấy 1 lần đi.
- …..
- Ông ấy 43t, có 1 tiệm sửa xe ô tô gần đây, cách nhà mình 1 dãy phố.
- Thằng bé ngốc, nói lảm nhảm đủ chưa, đi về phòng ngủ mau. Tôi kéo thằng bé ra khỏi phòng , đóng cửa. Mệt đầu với nó kinh. Giờ còn đi làm ông mối nữa. Chùm chăn kín mặt nằm nghĩ ngợi lung tung. Thằng con lại nhao vào, giật chăn ra nói chuyện.
- Mẹ ơi, Joe chúc mẹ ngủ ngon và muốn mời mẹ đến nhà ông ấy chơi. Nó chìa đt ra trước mặt dịch từng chữ 1. Mẹ nhìn cũng hiểu đc nhé, ko lại bảo con dựng chuyện. “Wish your mother sleep, I can invite his mother to house ?
- Vớ vẩn.
- Thế mẹ trả lời đi để con nhắn lại.
- Không nhắn nhủ gì cả, đi về phòng mau. Mẹ ko gặp ai, mẹ có tìm bạn thì mẹ về VN. Thế nhé. Đóng cửa chốt luôn, đỡ bị làm phiền.
Chiều nay, Vũ xin phép đi chơi với Hye Jin, tôi đạp xe chầm chậm về nhà, áo phông, quần jean, giầy thể thao, mũ lưỡi trai, ôi trời nhìn cũng hay hay. Ko về nữa mà đạp xe đi lòng vòng luôn. Hít hà cái trời xanh của mùa hè, đc cái từ nhà đến tiệm nail vòng ra công viên vòng về nhà là đường thẳng thuộc lòng nên ko lạc, mà cũng chẳng thích đi khám phá phố mới nên cứ lòng vòng vậy vừa thể dục thể thao luôn.
- Hey, she went 3 rounds and know . 1 gã lao lên đi ngang xe rồi nói.
Là Joe, bố khỉ chạy theo làm gì ko biết đc.
- I'm sorry, I do not speak English. Bye, I’m go home. Đạp thẳng về ko quay đầu lại.
Tối về nhà, thằng bé cứ lẽo đẽo đi theo hỏi chuyện nọ chuyện kia, chiều nay mẹ gặp Dô à, sao mẹ ko nói chuyện, sao cái này, sao cái kia. Sốt hết cả ruột, chốt cửa, đeo tai nghe, ngủ đỡ bị làm phiền.
Chủ nhật, tiệm nail đóng cửa, cả nhà dọn dẹp, làm bbq ngoài trời, nào thịt, nào sườn, khoai tây, salat, bia, rượu đủ cả. Đang ướp thịt thì Ha hét toáng lên, ai là Mrs Ha, Mrs Ha đâu , có quà, con bé chạy ngay vào bếp chìa ra bó hoa hồng “ Quà của bác đấy “ lần lượt mọi ng đều chạy vào đứng nhìn làm xấu hổ muốn chết. Vũ thì cười đắc chí. Ăn uống no say mọi ng kéo nhau đi ngủ, còn L và tôi dọn dẹp trong bếp. Linh hỏi dò.
- Chị và anh Minh có chuyện gì à?
- Ko làm gì có đâu.
- Em ko ở VN lâu rồi, nhưng tính cách anh Minh thế nào em biết, phụ nữ Việt thì thường cam chịu, chứ ko như bên này, em ko biết anh chị gặp chuyện gì, nhưng nếu bỏ qua đc thì bỏ qua không thì mình phải tự tìm hạnh phúc cho mình chị ạ.
- Cảm ơn em. Chị hiểu mà.
Đầu tuần, mọi thứ đều tươi mới, sắp đến Giáng sinh, đường phố, cửa hàng, nhà thờ… trang trí lộng lẫy. Lần đầu tiên đc đón giáng sinh giữa mùa hè, mới mẻ, háo hức. Hết 1 ngay làm việc, ai cũng muốn về nhà quây quần cùng gia đình. Nhìn dòng ng hối hả đi lại, thấy mình thảnh thơi đến lạ. Cứ đứng ở góc phố nhìn ng qua lại, bao nhiêu xe taxi đỗ trước mặt rồi lại đi, thấy cũng buồn cười. Đứng mãi cũng nóng thôi đi về nhà cho mát, hâm dở thế, quay lại đi về thì đụng ngay 1 gã đứng sau lưng. Là Joe, lão này là ma xó hay sao mà cứ gặp mãi. Chẳng thích chút nào, giờ phải làm sao đây. Tôi cứ đứng đấy nhìn, chẳng biết nói gì, mà nói chắc gì lão đã hiểu. Joe mỉm cười, chìa tay ra.

0 comments:

Post a Comment