Tuesday, December 15, 2015

Yếu lòng - Phần 7

Lão nói thủng thẳng.
- Anh Cương đang ở trên nhà đấy, em mà to tiếng là khỏi ăn tết.
- Không em to tiếng với anh làm gì, em yêu anh còn chẳng hết.
- Vậy mình nói chuyện nhé.
- Anh nói xem
- Anh và em ở cùng nhau mười mấy năm, cả 2 chúng ta hiểu quá rõ về nhau, tình cảm lúc này nó ko còn là tình yêu nữa, nó lớn hơn đấy rất nhiều, của nhiều cái kết hợp, anh và em đều ko dám phá vỡ nó, có thể lúc này đây đối với em mà nói thì nó quá tàn nhẫn với em, nhưng em nghĩ thoáng ra 1 chút thì em sẽ thấy điều anh nói rất đúng. Đối với em, ly hôn là sự giải thoát nhanh nhất, nhưng anh ko nghĩ vậy
- Anh tham lam nhỉ, anh vừa muốn giữ tôi bên cạnh cho đẹp mặt anh, anh vừa muốn cả con My. Phải, tôi yêu anh, tôn thờ anh như 1 ng bạn, ng tình, ng anh, ng cha. Tôi ko dám phản kháng anh 1 điều gì. Nhưng bây giờ anh đã dẫn gái về nhà, anh còn muốn tôi chứng kiến chuyện gì của anh nữa.
- Em sẽ ko phải thấy chuyện gì nữa, chúng ta cứ như này, em có thể gặp gỡ quan hệ với ai cũng đc, chỉ cần ko ly hôn và ko cưới ai.
- Anh đúng là thằng điên, tôi ko muôn nói chuyện nữa. Anh về đi.
- Ngày mai, anh đến đón em mình cùng về quê thăm họ hang.
- Vâng, với cái thứ cao quý mà anh cho là thiêng liêng hơn cả tình yêu đấy, tôi cũng thấy cần phải trả ơn anh. Anh về đc rồi.
Lão đi ra, đóng cửa, chào hỏi ông Cương rồi phắn. Tôi ôm gối, ngẫm nghĩ về cái éo le của mình. Một giấc ngủ đầy mộng mị. Sáng dậy, vệ sinh các kiểu, trang điểm 1 chút rồi ngồi chờ lão. Lão đến, chào hỏi ông Cương mấy câu rồi lên xe, tôi đeo tai nghe nhắm mắt. Cả 1 ngày về quê đi hết nhà nọ đến nhà kia, cười cười nói nói, ôm ấp, trêu đùa nhau có vẻ tình cảm lắm, 9h tối về đến nhà, lão mở cửa cho tôi xuống, tôi trượt chân mất đà dúi vào ng lão, lão ôm chặt cứng ng luôn. Lão thở dồn dập, mặt tôi và lão kề nhau, có tí men bia + với cả ngày gần gũi làm cho cảm xúc của lão dâng trào, lão hôn tôi, tôi mím chặt môi, lão càng hôn điên cuồng, tôi hơi hé môi để kích thích lão, lão khoái trí tưởng tôi bị khuất phục, nói gấp gáp, “ em vẫn còn yêu anh nhiều lắm đúng không” tôi mỉm cười nghiến răng cắn cho 1 nhát bật máu. Lão bỏ tôi ra, mặt đanh lại, lão đưa tay quệt môi dính máu, rồi đi sang ghế bên kia. Tôi xách túi xuống xe nhìn lão cười ngạo nghễ, tôi vòng sang ghế lái 2 tay tì vào kính xe ghé vào tai lão nói nhỏ “ anh về nhé, My có hỏi thì anh phải nói em hôn anh đấy “. Tôi cười lớn rồi đi vào nhà.
29 tết mọi người vội vã sắm sửa nốt các thứ còn thiếu, ngồi 1 mình trong quán café nhìn dòng ng tấp nập, ngược xuôi, thấy lòng cũng dịu lại đôi chút. Mọi năm giờ này mình cũng tất bật, ngược xuôi, nào cành đào, cây quất, nào bánh, nào thịt, năm nay thì thảnh thơi, nhàn rỗi. Ngồi chán, đứng dậy đi ngắm cành đào mang về nhà cho nó có không khí, măng miến, thịt giò, ngan, gà, bánh trái, hoa quả. Hì hụi cắm cắm tỉa tỉa, bày biện lên ban thờ mâm ngũ quả, lọ hoa. Mai cũng làm lưng cơm cúng gia tiên và bố mẹ. Gì thì gì ko để hương lạnh khói tàn đc. Mọi năm tất bất nhà chồng, năm nay toàn tâm toàn ý cho nhà mình. Úp tạm bát mì ăn rồi đi ngủ. Xong ngày mai nữa là hết tết.
Sáng 30 tết, mọi ng dường như dạy sớm hơn, mùi thơm của nước lá mùi già kết hợp với hương trầm lan toả trong không khí tạo lên 1 không khí rạo rực khó quên. Cả nhà ông Cương 4 người, lau dọn, quét tước sắp xếp đồ lên nhà thờ họ, thỉnh thoảng có vài ng ở các chi, nhánh cũng mang đồ vào thắp hương các cụ, gặp tôi nấu nướng ngoài sân cũng dừng lại hỏi vài câu chuyện. Sắp mâm cơm lên bàn thờ họ, quần áo chỉnh trang ông Cương đứng trước cầm tờ sớ lầm rầm khấn vái, chị dâu, tôi cùng các cháu cũng lạy theo. Khấn xong trên nhà, khấn xuống nhà tôi, mọi ng ngồi nói câu chuyện chờ hoá vàng. Mọi năm, cứ mồng 3 tết hoá vàng xong là nhà ông Cương khăn gói quả mướp về HY quê chị dâu ăn tết đến mồng 6 mới ra, năm nay kêu hoá vàng sớm hơn để còn về lo đám cưới họ hang ở quê. Ăn uống dọn dẹp đến đến 2h mới xong. Nằm nghỉ 1 lúc đến hơn 4h là chuẩn bị cho cúng sang canh. Nhà trên thì mất nhiều công chứ nhà tôi chỉ cần, xôi, chè, gà, hoa quả, bia, nến, hương vàng tiền là xong. Sắp xếp sẵn tối còn đi đón con Mai, thể nào về nó cũng đi quẩy đến sáng. 9h tối dắt xe ra sân bay đón ghẹ. Đường phố đông đúc náo nhiệt, thoảng thoảng mùi hương trầm, vài tiếng nữa thôi sang năm mới, mọi ưu phiền, rắc rối năm cũ rũ sạch, đón năm mới nhiều thay đổi mới.
Mỗi 1 valy quần áo to tướng và 1 túi bánh trái thắp hương, 2 con đèo nhau lượn vài vòng phố, lượn chán về nấu cho nó bát miến gà to vật, đánh chén no nê, tắm rửa 2 con nằm trên giường buôn chuyện. Hơn tiếng nữa hết năm kể chuyện đi, sang năm mới ko nhắc chuyện cũ nữa. Mai gợi chuyện.

0 comments:

Post a Comment