Tuesday, December 15, 2015

Yếu lòng - Phần 5

- Hello, how are you?
- À, fine, thanks.
- Where she goes? Joe vừa nói vừa đưa đt ra dịch cho tôi hiểu.
- Go home
- I accompany her.
- No, thanks.
- The same way.
Tôi rảo bước đi trước, đi thật nhanh, ko muốn dài dòng với Joe. Tôi còn có hơn 1 tháng, làm quen làm gì, rắc rối. Càng đi nhanh , Joe cũng đi nhanh cho ngang bằng.
- I want to invite her to drink water
- ….
- Please.
Tôi dừng lại, phần vì nóng và mệt, phần cũng thấy mình kỳ quặc. Chỉ là uống nc thôi mà.
Ok. Joe cười tươi rói. Tôi bảo tôi ko mang đt, sợ mọi ng lo. Joe bảo đã nhắn tin cho Vũ rồi.
Vào 1 cửa hàng gần đó, chọn đại 1 cốc nc trong menu, tôi ngồi im, mắt nhìn lung tung. Joe nói đại ý là anh ta cũng biết chúng tôi khó nói chuyện nên có viết 1 bức thư, dịch ra tiếng việt và đưa tôi về nhà hãy đọc. Ngồi vài phút nữa đứng dậy thanh toán và Joe đi cùng tôi về nhà. Ko ai nói câu gì, thỉnh thoảng Joe có kéo tay tôi để tránh ng đi đường, miệng nói sory, sory. Về đến nhà Linh, tôi chào và cảm ơn thì Joe giữ tay tôi mắt rất khẩn thiết: I wait for you.
Tôi đi nhanh vào nhà bấm chuông, Ja ra mở cửa, chào hỏi vài câu rồi lên phòng . Tắm rửa thay quần áo cho đỡ hôi hám, tôi nằm trên giường xoay xoay lá thư. 1 tờ giấy kèm 1 tấm thiệp, tôi mở giấy ra đọc. Vài dòng tiếng anh và dịch ra tiếng Việt trên giấy a4 rồi in ra . “ Hà thân mến ! Tôi rất vui khi gặp Hà, tôi biết mình có nhiều điều khó khăn để hiểu nhau nhưng tôi hy vọng sẽ có cơ hội. Làm bạn với tôi nhé. Chúc Hà luôn vui vẻ và may mắn.
Từ hôm đọc thư xong thì tình hình cũng cải thiện, chỉ đơn giản là gặp gỡ, ăn uống, chuyện trò, dùng từ ghép với nhau, rồi ngôn ngữ cơ thể hoặc đt thông minh để nói chuyện với nhau. Joe đề nghị tối nay về nhà Joe nấu ăn cùng nhau, tôi nói sẽ nấu phở VN cho hắn. Hắn rất phấn khích, 4h chiều đã đậu xe ở tiệm nail, chúng tôi đi siêu thị mua bánh phở, 1 số gia vị , Joe đi cạnh tôi đẩy hàng và thanh toán, luộc thịt bò và gia vị cho thật mềm thái mỏng, nêm nếm nc dùng ,thái hành tây, rau thơm xếp ra bát, chanh + vài lát ớt mỏng, trần bánh phở xếp thịt, hành lá vào chan nc dùng, ôi thơm quá thể, Joe đánh liền tù tì 3 bát đầy, ăn uống xong tôi dọn dẹp, Joe cũng lăng xăng cất cái nọ cái kia, ngồi uống nc tôi xin phép ra về. Joe đưa tôi ra cửa rồi ôm chặt lấy, luôn miệng nói ở lại đây đi, đừng về, làm ơn.
ừa ôm vừa hôn, làm tôi ko nhúc nhích đc, những nụ hôn mơn trớn, trên cổ, trên môi truyện gì đến cũng đến, tôi tỉnh dậy trong vòng tay của ng đàn ông khác, Joe ngủ say tôi mới có cơ hội nhìn kỹ mặt. Mũi cao, mắt xanh, râu quai nón, miệng nhỏ, tóc hung, cao tầm, 1,75m ng rắn chắc. Chắc thấy nhột khi bị soi kỹ nên Joe ngọ nguậy, tôi nằm im ko nhúc nhích, Joe ôm chặt, hôn lên trán, miệng nói I love you. Sáng dậy , Joe đã làm sẵn bánh mỳ và trứng, ăn xong Joe đưa tôi tới tiệm nail, và hắn đi tới tiệm sửa xe. L nhìn tôi đi vào vẻ mặt ko vui, kệ đi dù sao L cũng là em họ chồng tôi, cô ấy khó chịu là điều hiển nhiên. Tôi thấy vui là đc. Tôi gọi điện cho Vũ, 2 mẹ con nói chuyện , Vũ luôn mồm động viên tôi, còn tỏ ra vui vẻ hơn. Joe nói vì tôi còn 1 tháng bên này, nên Joe muốn tôi ở luôn nhà Joe, Joe ko muốn xa tôi, hắn còn xin visa để có thể về VN cùng tôi chuyến này. Tôi cũng ngại Linh lắm, tôi gọi điện cho Linh trình bày lí do, mong L hiểu, L ngắn gọn, tuỳ chị thôi. Giáng sinh đến, tôi, Joe, Vũ cùng cầu nguyện, ăn gà tây, salat và bánh plum pudding, tặng quà cho nhau. Nhà Joe nhỏ, Vũ và Joe chuyện trò hát hò rồi lăn ra ngủ ở phòng khách, tôi nằm 1 mình ngủ trong phòng. Sáng dậy Joe đưa 2 mẹ con về nhà Linh chơi, tặng cho bon trẻ món quà nhỏ ra măt, vợ chồng L nói chuyện cùng Joe khá cởi mở, thân thiện, và giữ lại ăn trưa. Ăn uống xong, mọi ng về phòng nghỉ, tôi dẫn Joe lên phòng nói chuyện. Tôi nói mấy ngày nghỉ lễ này tôi ở nhà L ko sợ mọi ng suy nghĩ, thỉnh thoảng tôi sẽ qua nấu ăn cho hắn, Joe cứ ôm chặt tôi hôn hít, mãi mới chịu ra về. Ở nhà dọn dẹp phòng ốc, ban công , bếp ăn. Vũ chạy sang xin phép đi chơi với Hye Jin và bạn học cùng lớp 2 ngày. Tôi lo lắng đi ra đi vào, ko muốn cho nó đi, L thấy thế ra nói giúp.
- Chị, bon trẻ cũng lớn rồi, ko như ở Vn đâu, chúng nó đều biết tự bảo vệ nhau, luôn có số đt của nơi mình đến, ko mang rượu mạnh, chất kích thích, luôn có bcs bên mình, báo cho ng thân khi đến điểm chơi … Nên chị đừng lo lắng quá, cứ cho bon trẻ tự do đi.
Biết thế rồi mà cứ bồn chồn, vào phòng sắp đồ cùng con, dặn dò các kiểu, thằng bé ko vui nhưng cứ gật lia lịa, như kiểu sợ mẹ đổi ý. Đi cùng Vũ ra điểm hẹn, Hye Jin cũng ở đó, con bé chạy ra cầm tay tôi nũng nịu, cô ở nhà đừng lo lắng, chúng con tự biết bảo vệ nhau, cô nghỉ lễ vui vẻ nha cô. Chúng con đến nơi sẽ gọi ngay cho cô. Vỗ vai 2 đứa rồi nhìn theo xe chúng nó khuất dần. Lang thang đi về 1 mình, nắng trải dài trên từng ngọn cây, mái nhà, 1 tuần nữa là rời xa nơi này, chẳng biết có còn quay lại ko, biết đâu lại ở đây luôn nhỉ? Nghĩ thầm như vậy, vừa đi vừa cười, thấy vui vui. Nghỉ lễ, vc L cũng đi thăm thú nhà bạn bè, mỗi mình ở nhà lại lang thang sang nhà Joe, mở cửa thấy tôi đứng đấy Joe cười ngoác tận mang tai, bế bổng lên từ ngoài cửa đi vào, ngồi trong lòng Joe bé bỏng như con mèo, Joe luôn miệng hỏi, nhớ quá à, ko ở nhà mà lại sang đây, yêu rồi hả? Tay trong tay, mắt trong mắt tan vào nhau. Sáng hôm sau, tôi xuống nhà thấy Joe đang ngồi xem các phụ tùng ô tô trên laptop, Joe đưa cho tôi mẩu giấy đã đc dịch “ Em yêu, ở nhà nhé, anh đến xưởng, có khách độ xe, khoảng 2 ngày anh sẽ về. “ Tôi ôm, hôn lên trán và chúc Joe may mắn. Chuẩn bị cho Joe đi, tôi cũng về nhà Linh, tôi cũng sắp xếp để còn về VN. Tự nhiên lại nổi máu thám hiểm, tôi lấy bản đồ, gọi điện cho Vũ hỏi đường đến xưởng Joe. Vũ nói địa chỉ và nói tôi cứ đưa thẻ Metcarrd ra là đi đc các tuyến xe buýt, đi thoải mái, khi về ko bắt đc xe buýt thì gọi theo số taxi đến nhà thì gọi Ja ra trả tiền giúp. Tôi yên tâm đi, trước khi đi còn cẩn thận dịch 1 dòng “ Làm ơn cho tôi dừng ở đây .. “ ra tiếng anh để đưa cho ng soát vé. Ra trạm, chờ tầm 10p thì có xe, lên xe cô soát vé dẫn đến tận ghế, ngồi ngắm phong cảnh 2 bên, không quên chụp vài tấm mang về khoe Mai. Đến nơi, cô ấy còn nhiệt tình xuống chỉ đường cho tôi đi, luôn miệng hỏi có hiểu ko, tôi cứ gật bừa đi cho nhanh, tạm biệt và cảm ơn rồi lần mò theo bản đồ.

0 comments:

Post a Comment