Tuesday, December 15, 2015

Yếu lòng - Phần 8

- Muốn kể khúc nào?
- Lúc bắt đầu sang Úc.
- Uh, sang đấy 2 mẹ con ở cùng nhau rất vui, thằng bé có bạn gái ng HQ, hằng ngày đến tiệm nail làm mấy việc vặt, tối về ăn tối, chuyện trò rồi ngủ, sáng mai lại lặp lại quy trình.
- Có quen zai nào ko?
- Có và giờ đây đang ôm mối hận. Tôi thở dài.
- Hồi hộp quá, luôn đi cho nóng.
- Nó 43t, quen thằng Vũ, chuyện trò qua lại quen nhau, vợ mất 3 năm, con gái lấy chồng xa, ở 1 mình. 3 tuần sau khi sang đấy thì gặp nó, ăn uống nc non rồi thì cũng về nhà ở với nhau gần 2 tháng.
- Máu lửa nha. Rồi sao nữa?
- Haiz ! Tao, con đàn bà bị chồng bỏ đói mười mấy năm, chẳng có lý do gì đê chối từ nó, nó luôn chiều chuộng, mỗi sáng thức dậy có ăn sáng trên bàn, tao nấu ăn, nó lăng xăng phụ việc, luôn dùng những từ ngữ đơn giản để tán dương hay nói chuyện với tao, cả 2 chỉ biết cuốn vào nhau bất kể lúc nào, ngoài thời gian đi làm, còn lại chỉ sex và sex, điên cuồng, hoang dại.
- Có chuyện gì ghê gớm à?
- Tao nghĩ chỉ ở với nhau 2 tháng nên mọi đòi hỏi tao đều vui vẻ, kỹ năng chỉ là thứ yếu, miễn là cùng thoả mãn, hưng phấn. Nhưng tao nhầm to mày ạ. Nhu cầu nó cao hơn rất nhiều. 1 ngày tao muốn tạo bất ngờ cho nó nên dò đường đến chỗ nó làm. Mày tin đc ko, nó cùng 1 con bé trẻ, bốc lửa đang quấn vào nhau cũng điên cuồng như tao với nó. Ko có lý do gì níu kéo, ko khóc lóc, ko giải thích, tao về VN. Con Mai rũ ra cười, cười mãi ko dứt.
- Mày cười tao ngu hả?
- Không, thế là cũng biết mùi khoai tây rồi.
- Hơi lo lắng 1 chút là trong những lúc điên cuồng đấy liệu nó quay phim lại ko. Nhỡ nó quay lại tung lên mạng thì sao hả mày?
- Chẳng sao, lúc đấy kiện nó tung phim đồi truỵ, kiếm 1 mớ tiền. Vô tư đi em, ko phải nghĩ.
- 2 đưa mình chơi với nhau 18 năm rồi nhỉ, nhớ ngày mày vào lớp tao học, bọn con gái cùng khối ghét mày cay đắng.
- Lai chẳng ghét, tao, xinh xắn, cao ráo, biết lắng nghe, bọn con trai lúc nào cũng Mai ơi, Mai ời.
- Ừ trong lớp ko ai them chơi với mày, thế mà mày lại chơi đc với tao.
- Nhân duyên đấy, con dở ạ.
- Nhớ cuối năm lớp 11, bà Lý chủ nhiệm ghét mày cay đắng, bà ấy nói những đứa nào chơi với mày sau này chỉ bán trôn nuôi miệng.
- Ừ chính vì thế tao bơm mấy thằng trong lớp viết đơn kiến nghị thay chủ nhiệm lên ban giám hiệu.
- Tại mày đấy, ko thay đc còn bị đì nhiều hơn. Trong mắt cô Lý chỉ con Thu, Hường, Hồng là học sinh yêu quý thôi. Chơi với mấy đứa đấy mới là học sinh ngoan. Haha
- Nói mới nhớ, tháng trước tao về đây gặp con Hồng, 2 đứa đi nói chuyện với nhau, nó giờ làm thu ngân siêu thị tháng đc có 3,4 triệu + thêm thằng chồng dở hơi, kêu khổ lắm.
- Haiz ở đời ko nói trưóc đc điều gì, hôm tao cưới, tao mời hết bọn ở lớp đã nhắc chỉ cần đến ko cần mừng tiền mà bố mẹ chúng nó cấm tiệt ko cho đến, mỗi tao và mày. Giờ gặp lại vài đứa thấy thê thảm hơn mình rất nhiều. Số phận cả.
12h đúng, pháo hoa bắn rợp góc trời, 1 vài nhà đốt vài băng pháo tép râm ran, rạo rực. Nhà trên, nhà dưới bê mâm ra sân khấn vái xì xụp. Khấn xong tôi và Mai ra chùa gần nhà thắp hương xin lộc. Về nhà 2 đứa lăn ra ngủ 1 mạch đến lúc chị dâu gọi cửa để sắp mâm thắp hương mồng 1 mới dậy. Nói chuyện, chúc tụng, mừng tuổi 1 lượt con Mai nói nó về nhà nó, mỗi bố nó ở nhà nên cũng về cho đỡ buồn, chứ có ai nói với nhau đc 2 câu đâu, ông giá nó khó tính, mẹ nó mất càng khó tính hơn, vài lần ông ấy từ mặt con Mai, nhưng rồi thời gian qua lại thôi. Nó bảo ở nhà buồn thì cứ đến nhà nó chơi , nó ở đây vài ngày đi chùa đi lễ khoảng mồng 10 lại bay. Đưa nó ra taxi xong tôi lại về nhà nằm ườn. Nhà trên khách ra khách vào liên tục, tôi cứ đóng cửa kín mít ở trong, năm nào chẳng vậy, ai thân quen lắm thì xuống nhà thắp cho bố mẹ tôi nén hưởng, hỏi vài câu chuyện, chủ yếu vẫn ở nhà thờ. Nhân lúc vãn khách ông Cương bảo sắp cơm ra ăn, ko khách đến ng ta ngại. Đang ăn thì lão Minh đến, chào hỏi chúc tụng rồi lão ngồi ăn cùng, ăn xong dọn dẹp nói vài câu chuyện với ông Cương rồi lão xuống nhà ngồi đối diện với tôi. Lão thỏ thẻ.
Đang ăn thì lão Minh đến, chào hỏi chúc tụng rồi lão ngồi ăn cùng, ăn xong dọn dẹp nói vài câu chuyện với ông Cương rồi lão xuống nhà ngồi đối diện với tôi. Lão thỏ thẻ.
- Năm mới, mình ko nói chuyện cũ. Anh đến đây, chúc têt anh chị rồi cũng muốn em giúp anh 1 chút. Anh biết ko có lý do gì nhưng thôi nể tình cảm vợ chồng, mong em hiểu.
- ….
- Tết nhất thì họ hàng, anh em họ muốn đến nhà mình chơi, rồi cũng muốn mình đến nhà họ em về nhà vài ngày cùng anh đón khách nhé em. Em đồng ý nhé.
Nhìn lão cầu khẩn, biết là sẽ rất mệt, vì quen rồi năm nào chẳng thế, lôi kéo bạn bè ăn nhậu từng bừng mấy ngày tết, ở nhà chắc cũng buồn thối ruột, thôi thì mệt tí cho đỡ suy nghĩ. Tôi chẳng nói gì, vào sắp mấy bộ quần áo rồi đi ra. Lên xe, ko ai nói với ai câu nào. Thâu đêm suốt sáng, hết khách này khách kia, rồi lại phải đi đến nhà họ hàng chúc tụng, dọn cơm ra lại dọn cơm vào, hâm hâm nấu nấu vèo 1 cái hết 4 ngày tết. Sáng mồng 5 tôi nói với lão, hết tết rồi tôi về nhà tôi, lão muốn tiếp đãi bạn bè thì đi gọi ng về, tôi mệt lắm rồi, ko để lão ý kiến tôi xách mấy bộ quần áo gọi taxi đi luôn. 4 ngày làm osin rời hết cả tay chân. Về nhà tôi muốn dành 1 ngày ngủ cho đã. Làm 1 mạch từ 9h sáng đến hơn 5h chiều bị con thảo Mai phá đám.

0 comments:

Post a Comment