Wednesday, December 16, 2015

Yếu lòng - Phần 14

 - May anh ở nhà, tôi sợ đêm nay phải ngủ ngoài đường.
- Đi đâu mà về giờ này, còn ăn mặc thế kia?
- Tôi đi bar với Mai.
- Hoá ra sang đấy để đú đởn cho dễ.
- Anh nghĩ sao cũng đc. Tôi vào phòng Vũ chốt cửa. May quá, có mấy bộ mặc nhà vẫn để lại, tắm rửa lên giường chum chăn. Nghĩ bụng,ko thể duyệt đc lão Quân, nghĩ cách tống đi cho nhanh thôi, cứ lằng nhằng rách việc. Khánh lại nhắn tin.
. Chị ngủ chưa? Sao ko trả lời em?
……
. Chị , trả lời em đi.
. Cậu phiền phức quá nhỉ, biết mấy giờ rồi ko?
. Chị trả lời em 1 câu là em ko làm phiền chị.
. Tôi bận, ko đi tập đc, còn bận vài hôm nữa. Tôi muốn ngủ, cậu làm ơn cho tôi ngủ nhé. Tắt máy. Ngủ 1 giấc , đến 8h sáng lão Minh đập cửa ầm ĩ mới dậy.
. Anh làm gì mà ghê thế?
. Dậy, ăn sáng rồi sang nhà anh Thịnh
. Chờ tôi tí. Lườm lườm lão.
Tôi và lão đi ăn phở gà, uống trà rồi mới sang nhà anh Thịnh. Có mấy bà cô, bà bác ngồi sẵn, chào hỏi rồi bắt đầu họp. Như mọi năm vẫn mời đủ chi, cành ở quê, rồi họ hang bên phố. 8 mâm cúng , 1 mâm cúng các quan, mâm cúng chúng sinh, mâm ngũ quả bày bàn thờ. Có trước 2 mâm đê 8h30 thầy làm lễ, danh sách món ăn năm ngoái, xem có thay đổi gì, them bớt gì rồi chị dâu trưởng phân công cho mọi ng đi mua sắm dần. Họp bàn xôn xao, thêm them bớt bớt. Đến trưa thì tôi cùng chị dâu nấu ăn cho mọi ng, ăn xong nghỉ ngơi chiều mỗi ng 1 công 1 việc, dọn dẹp, mua bán. Đến tối thì lại ăn uống, bàn tiếp rồi ai về nhà ng nấy, mai bắt đầu đi mời, ngày kia cúng. Sáng nay tôi và lão mua hoa quả về nhà tôi mời anh Cương, thắp hương các cụ, đi ăn trưa rồi về nhà ngủ, chiều ra chợ mua chút thức ăn nấu cơm cho lão ăn, đến tối chat với con trai 1 lúc, con trai nói mai mẹ phải gọi điện cho con để con nói chuyện với mọi ng. Đồng ý rồi bắt thằng bé đi ngủ sớm, chị dâu gọi điện nhắc nhớ 6h mai có mặt. Tôi vâng dạ rồi đi ra nói với lão. Tôi đặt đồng hồ rôi, mai lão ko phải đập cửa nữa. Vào phòng tắm rửa, rồi mới dở điện thoại. Quân gọi 3 cuộc, bỏ mẹ cả ngày nay túi của tôi lão cầm lúc tôi mua bán, Khánh gọi 2 cuộc và 3 tin nhắn. Thôi kệ, cho lão biết. Khánh lại nhắn tin.
. Chúc chị ngủ ngon
. Ok cám ơn cậu. tắt máy mai còn dậy sớm.
5h30 dậy về sinh, thay quần áo, đi ra lão đã đứng chờ. Sang nhà anh Thịnh đã thấy ồn ào, nồi niêu, dao thớt leng keng. mấy chị em vừa làm vừa buôn chuyện, mấy bà kể chuyện đánh ghen cười vỡ bụng, vừa láo vừa buồn cười. 8h thầy đến lục tục sắp mâm, con cái cháu chắt ngồi xung quanh để thầy cúng. Tụng kinh gõ mõ hơn 1 tiếng cũng xong,ng thì tiếp khách, mấy bác nam đốt mã, chị em phụ nữ sắp mâm cho bà con ở quê ăn xong còn về. ăn uống, chuyện trò cũng đến 2h, lại lao đầu vào dọn dẹp, rửa ráy. Hơn 4h chiều mới xong, lại họp tổng kết xem thu chi bao nhiêu, thiếu thừa bù trừ, 5h30 cũng xong, mấy chị em mệt rã rời, chia tay nhau về nhà nằm cho đỡ mệt. Lão đưa túi cho tôi rồi lên xe. Lết đc lên xe ngồi cảm giác nó mới sung sướng. Tôi nói lão, để tôi ngủ đừng đánh thức, lão ăn gì tự túc. Mặt lão hầm hầm, sưng xỉa lên. Chẳng hiểu ra làm sao. Làm 1 giấc đến 9h30 mò dậy uống nc thấy lão ngồi ở phòng khách đốt thuốc, đăm chiêu. Đi qua thò vào hỏi?
. Anh ko ngủ à?
. Cô ngồi xuống tôi nói chuyện.
. Anh nói đi.
. Quân là ai?
….
. Tại sao nó gọi cho cô nhiều thế?
. Một ng bạn thôi.
. Ngủ với nhau bao nhiêu lần rồi?
. Anh đừng hỏi tôi những câu ngớ ngẩn như vậy. Anh làm gì có bao giờ tôi hỏi, kể cả anh dẫn bồ về nhà ngủ tôi có tra hỏi anh ko. Tôi có ngủ với ai anh cũng ko có quyền can thiệp. Tôi xin anh giải thoát cho tôi anh ko chịu. Giờ cỏn dở giọng ghen tuông. Haha
. Cô là loại đàn bà lăng loàn.
. Đúng, anh đã biến tôi từ con đàn ngu ngốc khờ khạo thành con đàn bà lăng loàn thế đấy, tôi ngủ cả với tây, cả với trai trẻ, cả với lão già đấy, anh hài lòng chưa? Anh bỏ đói tôi mười mấy năm giờ tôi thèm khát nên tôi như vậy đấy. hhaah
. Ko bao giờ tôi cho cô toại nguyện. Nói rồi lão xô ghế lấy áo bỏ đi. Tôi vào phòng nằm khóc, sao lão lại đối xử với tôi như vậy, vì lão sĩ diện, lão sợ mọi ng nhìn lão với ánh mắt coi thường. Có lẽ phải làm ly hôn đơn phương, tội lỗi tôi nhận hết, ra đi tay trắng chỉ cần tự do. Khánh lại nhắn tin “ chị đã ngủ chưa? nói chuyện với em nhé “ “ Hôm nay tôi rất mệt, tôi muốn nghỉ ngơi. “ . Vất máy 1 góc nằm suy nghĩ miên man. Hơn 11h Quân gọi điện, lại còn bố này nữa, gọi gì mà lắm thế, chắc bố này gọi lão nghe nên mới có chuyện.
. Alo
. Em ngủ chưa?
. Chưa
. Em ở nhà Mai, nhà em hay ở đâu cho anh địa chỉ.
. Hôm nay em rất mệt, có gì mai mình gặp nhé.
. Hôm nay bằng mọi giá em phải gặp anh, nói địa chỉ đi anh đến.
. Cũng tốt, em cũng muốn nói chuyện với anh. Số nhà… ngõ….
. Anh sắp đến nơi rồi, em chuẩn bị đi.
Dậy khoác thêm áo gió rồi đi ra khoá cổng. Ra ngõ đã thấy xe lão, 1 thằng đệ mở cửa. Vừa lên xe lão lại ôm ấp.
. Anh bỏ em ra đi, anh gặp em có chuyện gì?
. Anh chỉ muốn nói, anh yêu em từ lúc Mai dẫn em đến, anh biết có thể em chưa yêu anh nhưng anh sẽ thay đổi, chỉ cần có em bên cạnh. Chuyện hôm nọ anh xin lỗi, từ giờ anh sẽ ko bắt em làm điều em ko thích.
. Chỉ thế thôi à? Anh gọi điện cho em chồng em nghe máy phải ko?
. Ừ
. Anh nói gì với anh ấy?
. Anh chỉ nói anh là bạn cần gặp em bàn chuyện thôi.
. Vậy à?
….
. Thực sự em rất mệt mỏi, vc em vừa cãi nhau, em ko biết phải nói như nào để anh hiểu. Em thực sự bế tắc.
. Nó làm gì em?
. Ko làm gì cả, anh cho em về nhà đi, chồng em đi từ tối, em ko muốn về sau anh ta.
. Anh vừa gặp chồng em.
. Cái gì, 2 ng gặp nhau?? Ôi trời.
. Nó hỏi anh ngủ với em bao nhiêu lần? Anh nói nó ko đủ tư cách hỏi anh câu đấy . Nó đứng dậy hắt cốc nc vào mặt anh, nó là chồng em chứ nó là đứa khác thì nó ko có đường về.
Vậy anh đã làm gì anh ta?
. Đánh cảnh cáo thôi.
. Giờ anh ta ở đâu? ở đâu, anh làm gì anh ấy? nói cho tôi biết đi. Xin anh đấy.
. Anh ko muốn em phải lựa chọn, cho dù em ko ly hôn, anh chỉ muốn biết em có 1 chút tình cảm nào với anh ko?
. Anh bảo ng dừng xe lại đi, tôi xin anh, chồng tôi giờ đang ở đâu? Có điện thoại của lão Minh.
- Alo, anh ở đâu thế?
- Chị là ng nhà của số điện thoại này hả?
- cô là ai, chồng tôi đâu ?
- Chồng chị đang ở phòng cấp cứu, bệnh viện …, chị đến ngay nhé.
. Dừng xe lại đi ko tôi nhảy ra ngoài luôn đấy. Tôi ko muốn gặp anh nữa, đừng bao giờ liên lạc vói tôi. Tôi mở cửa lao ra ngoài vẫy taxi, Quân chạy theo ôm chặt.
. Anh xin lỗi, anh quá yêu em, từ giờ anh ko thế nữa, em đừng đi.
. Anh, hãy biến khỏi cuộc đời tôi. Tôi xô mạnh chạy lên taxi đỗ cạnh.
Ngồi trên xe, gọi cho Mai.
- Gì thế cưng?
- Mày đến bệnh viện đi, lão Minh đang ở đấy, tao ko mang tiền.
- Có việc gì vậy?
- Mày cứ đến đi nhé.
Đến cổng bệnh viện, chưa thấy Mai, cố bảo taxi chờ chút, 1 lúc sau Huy, Mai mới đến, chạy hộc tốc vào phòng cấp cứu, lão nằm trên cáng, máu me dính bệt trên áo vest, bs bảo chấn thương phần mềm, rách môi, rách má làm thù tục cho khâu. Khai tên tuổi các kiểu và đóng tiền, cho đi chụp chiếu, giờ lão nằm trong phòng tiểu phẫu. Mai hoỉ dò.

0 comments:

Post a Comment