Friday, March 20, 2015

Chị. Sao không thể yêu Em? - Phần 4

Quân đi Vũng Tàu công tác 4 ngày,căn nhà trước giờ đã rộng nay càng trở nên trống trải hơn,không có Quân ở nhà chi cảm thấy thiếu 1 cái gì đó,chị cứ đi ra đi vào không biết mình đang làm gì và phải làm gì,càng không biết tại sao mình lại như vậy
RENGGG REENGGGG
Chuông điện thoại reo khiến chị giật mình:
- DA.ALÔ
- Tôi đây.
Là giọng của Quân,tim chị đập liên hồi,giọng chị như run lên
- DA.Cậuuu Quânnn hả ?
- Ừm, Tôi đây giọng chị sao vây ?
- À,không,tôiii.có việc gì hả cậu ?
- Không,tôi gọi về kiểm tra xem không có tôi ở nhà chị có siêng năng làm việc không,có quét dọn phòng tôi sạch sẽ không hay là trốn ra ngoài đi chơi
- Không,tôi ở nhà mà,tôi quét dọn sạch sẽ hêt rồi cậu yên tâm
- Không cần khẩn trương như thế,tôi chỉ đùa thôi
- Đùa hả,có bao giờ cậu nói đùa với tôi đâu nên tôi tưởng thiệt
- Vậy sao ?
Đúng rồi cậu lúc nào cũng khó đăm đăm như 1 ông chủ khó tính,không hiểu sao hôm nay chị lại dám nói ra những lời này,thường ngày chỉ cần cái chau may của Quân thôi chị cũng sợ chết khiếp
HAHAHAHA,Quân cười lớn. Tim Chị đạp mạnh vô cùng khi nghe tiếng cười của Quân,đây là lần đầu Quân cười với chị
- Trong lòng chi tôi ác vậy sao
- Dạ không,tôi xin lỗi
- Thôi được rồi,tối nay tôi sẽ về
- Thật hả cậu ? chị thấy mừng vô cùng
- Nhưng có lẽ khuya lắm chị cứ ngủ,không cần đợi cửa,khi nào về đến nhà tôi sẽ gọi
- Vâng
- Thôi nhe,tôi chuẩn bị họp rồi
Quân gác máy,trong lòng chị vui mừng,1 cảm giác thật khó tả,nó khiến chị nôn nao vô cùng 7h,9h,.....đã hơn 12h khuya rồi mà vẫn chưa thấy Quân về,chị cứ đi đi lại lại trong nhà 1h sáng Quân về đến nhà.chị chạy ra đón như người vợ đón chồng về.
- Cậu về trễ qua,mệt không ? có đói không tôi nấu gì cho cậu ăn nhé.
- Tôi ăn cơm với khách xong là về thẳng nhà luôn.mệt quá
- Mà chị đợi tôi hả,tôi nói khuya lắm không cần đợi
- À,không,tôi định đi ngủ rồi mà nằm hoài không ngủ được
- Vậy mà tôi cứ tưởng chị cố tình đợi tôi chứ
- À
- Thôi khuya rồi,chị đi ngủ đi,tôi cũng tắm và ngủ đây,mệt quá
- Để tôi xách đồ lên lầu cho cậu
- Tôi có mua quà cho chị đó,nhưng để sáng tôi lấy ra,giờ tôi mệt quá,chị cũng đi ngủ đi
- Vâng

Cuối tuần Quân đưa cho chị gói quà.Chi vui lắm vi từ lâu lắm rồi chị không được ai tặng quà
- Hôm đi công tác về nói mua quà cho chị mà lu bu quá nên tôi quên
- Chi xem đi
Quân tặng chi chiếc áo đầm màu xanh,no đơn giản nhưng rất đẹp
- Cám ơn cậu
- Chị thử xem có vừa không,tôi nhờ mấy chị ở công ty mua dùm,gấp quá tôi không biết mua gì làm quà,cũng không biết mua cái này làm nửa,nhưng thôi chị cứ để đó,khi nào có dịp thì mặc
- Dù sao cũng cảm ơn cậu
- Ừm,tôi mua vì không muốn mình mang tiếng là ông chủ khó tính
- Sao? chị hơi bất ngờ.Cậu còn nhớ câu nói đó sao
- Tôi thù dai lắm đó
- Chị cảm thấy hơi lúng túng
- Tôi lở lời thôi mà
- Chị sợ tôi hả.Quân vừa nói vừa nghiêng người cười va nhìn chị
- Không ,tôiiii

Chị quay mặt đi chổ khác như để tránh ánh mắt và nụ cười của Quân.Tim chị đập liên hồi,lại cười nửa rồi,sao dạo này cậu ta hay cười thế nhỉ.mỗi lần nhìn thấy Quân cười tim chị như muốn nổ tung.chị cũng không hiểu tại sao lại như thế
-Tôi...tôi đi nấu cơm,khi nào xong tôi gọi cậu
..........................................
Cậu Quân ơi xuống ăn cơm
Chị gọi nhưng không thấy Quân trả lời,có lẽ Quân trên phòng,chị định chạy lên kêu thì thây Quân đang nằm ngủ trên sofa phòng khách.Chị gọi khe khẽ
- Cậu Quân ơi dậy ăn cơm
Quân vẫn ngủ.chị nhìn Quân,nhìn dáng người đang ngủ của cậu ấy,Giờ chị mới có cơ hội nhìn kỉ Quân,bởi từ trước đén giờ chị chưa bao giơ dám nhìn thẳng cậu ấy.Đôi mắt nhắm với hà mi dài,mũi cao."Cậu ấy đẹp thật"Chị thầm nghĩ,Bất chợt đôi tay chị muốn sờ vào mặt Quân.nhưng rồi chị bỗng giât mình.Chị không hiểu tại sao mình lại có ý nghĩa điên khùng như vậy"mình đang làm gì thế này.Mình điên rồi" Chị đi thật nhanh lên phòng mình,tim chị như ngừng đập,chị chỉ muốn đi thật nhanh và đánh tan nhưng suy nghỉ của minh,mọt suy nghỉ mà chính bản thân chị cũng chưa bao giờ nghĩ tới
Quân mở mắt,cậu đã tỉnh giấc,có lẽ Quân đã thức khi nghe tiếng gọi của chị.Quân nhìn theo chị và cười.

0 comments:

Post a Comment