Friday, March 20, 2015

Chị. Sao không thể yêu Em? - phần 1

Chị sinh ra và lớn lên trong gia đình nghèo khó,cha me chị qua đời khi chị 15 tuổi,chi sống với bà ngoại,chua hoc het lop 12 chi da phai nghỉ học để phụ Bà bán bún kiếm tiền sinh sống.22 tuoi chị theo chồng là người cùng xã.Chồng Chị con nhà khá giả nên không tu chí làm ăn mà chỉ rượu chè,chơi bời cùng bạn bè.mẹ chồng Chị thấy thế mới cưới chị về để mong trói buộc Anh.Nhưng Anh chứng nao tật nấy,Ăn choi lêu lỏng va cặp kè với nhiều cô gái,nhiều lân chị khuyên nhủ nhưng Anh chẳng những không nghe ma còn ra tay đánh đập Chị.Anh cặp kè với cô gái bán cafe và có thai hơn ba tháng.Anh đòi li di,Chị vô cùng đau khổ nhưng biết làm sao khi bốn năm chung sống chị lại chẳng có một lần mang thai.
Tuy vậy, Chị nhất quyết không li hôn mặc cho Anh chửi mắng đánh đập.Rồi một  chiều cuối tuần Anh vui vẻ về nhà sau năm ngày đi phú quốc du lịch cùng bạn gái.anh về cùng một người đàn ông và giới thiệu là bạn,Anh nói chị chuẩn bị ít thức ăn để anh tiếp bạn anh.Sau đó kêu chị ra ngồi và uống cùng bạn anh một ly bia,Chị chỉ nhớ rằng sau khi uống ly bia đó chị đã ngủ một giấc thật ngon lành,lờ mờ sáng chị nghe tếng ồn ào la lối của chồng và tỉnh dậy,người chị như cứng lại khi trên người không 1 mảnh vải và kế bên là người đàn ông bạn của chồng chi.Cả đất trời như sụp đổ,chị chẳng còn biết gì ngoài viêc quỳ lạy van xin và phân minh,nhưng chồng chị nhất quyết không nghe và cho chị một trận đòn nhừ tử, rồi mọi chuyện xảy ra như được sắp sẳn,chồng chị nhất quyết li hôn,mẹ chồng dù rất thương chị nhưng cũng không giúp được.bà thừa biết đó là màn kịch con trai bà dựng lên nhằm bỏ vợ và rước cô tình nhân về sống cùng,nhưng mọi chuyện diển ra đúng ý anh,chị li hôn,xấu hổ tủi nhục vì mang tiếng ngoại tình,chị bỏ xứ ra đi,Chị cũng muốn về ở với bà ngoại nhưng không chấp nhận đứa cháu làm xấu hổ họ hàng.Chị lên Sài Gòn kiếm sống,từ bỏ mảnh đất Cà Mau yêu thương nơi bao đau khổ cuộc đời chị phải chịu.nhưng Chị phải làm gì khi tiền không có,học vấn cũng không.Cuộc đời chị sẽ ra sao ?

Chị đặt chân lên thành phố mà chẳng biết phải làm gì,bởi trong lòng Chị giờ là sự oán giận đối với bản thân và căm ghét sự ngu dốt của bản thân.Chị thuê 1 căn phòng nhỏ va xin phụ bán cơm gần nơi chị ở.Chị phải dậy lúc 4h30 để phụ đến 22h đêm với tiền công 3 triệu/tháng,bà chủ là người khó tính,nóng nảy và rất ghen tuông.Chị làm được 7 tháng thì bà chủ cho chị nghỉ vì sợ chị quyến rủ chồng bà
Chị lang thang tìm việc làm và xin vào rửa chén cho 1 nhà hàng lớn tại trung tâm thành phố,bà chủ là người hiền lành,thương người,bà hay đi làm từ thiện,đi chùa và hay giúp đở người gặp khó khăn.sau khi nghe được hoàn cảnh của chị bà càng thương hơn vì ngày xưa bà cũng đã từng bị chồng xua đuổi và ngoại tình như chị bây giờ.Công sống của chị cứ trôi qua như thế lặng lẽ và nhạt nhẽo.ngày đi làm tối đến chị thu mình trong 4 bức tường nhỏ nhớ về những cay đắng ngày xưa và rồi khóc,khóc thật nhiều như để trôi bớt đi nhưng uất ức ma chị phải gánh chịu.1 năm trôi qua bà chủ gọi chị lại và nói:
- Cô thấy con giỏi giang và hiền lành.cô thương con lắm
- Con có muốn về làm tại nhà cô không ?
- Dạ ?
- Con về làm phụ việc nhà cho con trai cô đi,Nó có nhà riêng đi làm về không người chăm sóc và trông coi nhà cửa. Con giúp cô nhé
- Da,con cảm ơn cô vì đã thưong và tin tưởng con
- Thằng con trai cô nó hay nóng tính và cầu toàn.con cố gắng nhe
= Dạ

0 comments:

Post a Comment