Tuesday, March 29, 2016

Mẹ què - P9

CUỘC GẶP MẶT, NHỮNG NGƯỜI MỚI TÌM ĐẾN BÊN.
3h chiều hôm đó nếu nhớ không làm là thứ 6 nó hẹn gặp chị XY ( tên chị ấy như vậy, rất lạ ) ở chỗ đình. Chị đến chỗ hẹn trước thì nó lật đật lết ra. ấn tượng đầu tiên gặp chị, chị mặc bộ quần áo công sở rất đứng đắn màu đen thì phải không nhớ lắm nữa, người của trí thức, đeo balo láp tóp, đi xe máy. Thoáng thấy nó chị ấy bất ngờ (sau này nó mới biết chị không nghĩ nó lại như thế và đặc biệt không nghĩ lại là một bà bầu 6 tháng) nó bảo chị ra ngồi chỗ quán nước cạnh bờ ao nói chuyện, gọi cốc trà nóng, chị hỏi thăm nó, nó cũng nói sơ sơ, nó k có gia đình, bạn bè người thân gì hết, nó đang bầu giờ nó cần chị chỉ giúp nó 1 việc duy nhất là đưa nó đi tìm 1 phòng trọ kiểu kiểu như phòng kia, nó chỉ mấy cái phòng gần gần đó, để nó định bán ít đồ để kiếm tiền nuôi con. Chị hỏi nó:
-Nếu chị giúp em vào trong mái ấm thì em nghĩ sao? Nó hỏi:
-Vào đó có mạng không chị, giờ em đang làm việc qua mạng. chị tiếp tục
-ở trong đó không được dùng mạng em ạ.
-Thế thì em ko vào đâu. Em đang phải làm việc, giờ vào k có mạng thì em không làm được. em k vào đâu, giờ em chỉ cần chị giúp em đi tìm phòng thôi, em không thể ở đây được nữa. em chỉ cần vậy thôi. Nó gần như khóc. Chị cầm tay nó nói sẽ giúp, đừng khóc, bình tĩnh. Xong chị hẹn nó chiều chủ nhật 3h lại gặp chỗ này. nó và chị chia tay chị bảo để chị đưa về phòng, nó bảo tự về được, thực ra nó k tin chị lắm. nó k muốn chị biết chỗ nó ở, nó lại lếch thếch đi về nhưng nó đi chậm nó chờ cho chị đi khuất thì nó mới về nhà. Về nhà nó lại kể vơi mẹ Liên biết, mẹ liên khuyên nó nên cẩn thận, rất cẩn thận. thằng ku mẹ bông từ hôm đi chỗ nó về là bị sốt, ốm nên mẹ nó không đi đâu được. Trên phây búc thấy chị Phương thông báo đang sắp lên thớt, nó vào hỏi thăm tình hinh nhưng k thấy chị trả lời, nó nhắn chúc chị bình an, mẹ tròn con vuông.
Mấy bữa nay nó cực kì chăm con nó. Nó thèm ăn ngọt. mua nửa cân đường đầu tiên nó pha nước uống xong không ăn thua. Nó ôm cả lọ ngồi quất một lúc sạch bách. Nghĩ thầm, chả biết chí phéo hay thị nở mà lúc nào cũng đòi đồ ngọt, sữa thì nó phải pha gấp đôi theo như hướng dẫn vì như thấy mới đủ ngọt ngọt chút. Nhà hết đồ ăn mà giờ đang mùa quất ngọt loại bé bé ngọt ngọt. nó nghĩ mà thèm kinh khủng. lại khoác áo, đeo balo vác đụng chờ trời tối lết đi. Lâu mới lượn ra chợ, cái gì cũng muốn ăn cái gì cũng thèm nhưng nó chỉ mua những gì cần thiết để được lâu: khoai tây, cà chua, bí đỏ, khế ngọt, quất ngọt, thịt, nó tống hết vào cái balo cũ của nó. Nặng phết, nó ì ạch đi, nó đi đường khác ít người, tối tối hơn để k ai để ý, cứ một đoạn nó lại đứng thở vì mệt và đau nữa. mất gần 3 tiếng mới về đến nhà. Mướt mát mồ hôi. Giờ là lúc hưởng thụ nó lôi chỗ quất ngọt ra chiến ngon lành và lại ngồi nói chuyện với mẹ Liên, kể mọi chuyện. bỗng có tin nhắn điện thoại chị Xy nhắn tin: em ơi, chị xin lỗi chủ nhật này chị bận nên không thể gặp em được. em thông cảm nhé. Nó xem xong nhếch mép cười lại bị bùng. Chả muốn quan tâm.
Đợt này thì nó khó ngủ kinh khủng vì bụng to, mà con chí phèo hay thị nở gì đó cứ lục đục lục đục điên hết cả người, ngày thì nó im ắng cứ đêm đến là nó lại loi nhoi loin hoi chả ngủ được. nằm ngửa thì k thể thở được, nằm nghiêng bên này thì mỏi bên kia. Mệt hết cả người. không ngủ được đói lại uống sữa lại phải dậy đi tè, hic hic cứ xì xục cả đêm. Mệt ơi là mệt. mấy hôm còn hay ra ngoài nhà về sinh nhưng đêm đó lạnh quá đi đến cửa vệ sinh hẫng chân vậy là lăn quay tròn chả kịp đi tè dầm luôn. Chán tệ. vậy là từ sau nó lấy 1 cái chậu để dưới giường cứ lúc nào cần lại nhẩy xuống xả sáng ra nó mang ra đổ sớm. hihi, khỏe người. tối chủ nhật chị Xy lại nhắn: em ơi 3h chiều mai chị gặp em ở chỗ cũ nhé. Chị hứa. nó đọc xong tặc lưỡi mai tính. Hôm sau chị lại nhắn chắc chắn sẽ qua gặp nó vậy là nó ra chỗ hẹn trước 3h ở đó đợi nhưng 10 phút, 20 phút chả thấy đâu, nhắn tin hỏi thì thấy chị nhắn lại là chị đang đi, chờ chị tí. Đợi hơn 3h30 thấy chị ấy đến nhưng……… chị ấy không đi một mình như lần trước mà đi cùng 1 người đàn bà trung tuổi, và 1 xe khác có 1 thằng thanh niên nhìn gầy gầy, lấc cấc. nó như điên hết người, nó nhìn 3 người bằng ánh mắt hình viên đạn, nó cảm thấy nó như bị lừa dối, lửa giận trong người bùng lên nhưng nó cố gắng kìm nén, phải kìm nén. Cả 4 người ngồi vào quán nước chị Xy gọi 4 cốc trà nóng chị bắt đầu giới thiệu:
-Đây là U Huyền, đây là Hiển hôm nay cùng đi với chị.
Nó ngồi đối diện chị Xy, người đàn bà ngồi bên phải nó, thằng con trai ngồi bên trái, nó bất mãn trong lòng. Người đàn bà cầm lấy cổ tay nó để tỏ thái độ yêu thương nó vung tay luôn mà không nói gì. Giờ nó muốn nhanh thoát khỏi mấy người này. Người đàn bà lên tiếng:
-U nghe Xy nói về con, hôm nay gặp con nhưng không hẹn trước con đừng sợ. U và 2 bạn đây ở nhóm BVSS chuyên đi giúp đỡ các bà bầu khó khăn. nó im lặng không nói gì, vì mẹ Liên dặn nó cẩn thận không là gặp mấy mẹ mìn thì khổ cả 2 mẹ con. Người đàn bà đó hỏi nó cần tìm phòng như thế nào, tầm nào tiền, ở khu nào, nó cũng trả lời qua qua. Đúng là người từng trải, người chuyên thuyết phục. Đầu tiên U cứ thuận theo nó nhưng dần dần lại hướng nó đến mái ấm nhưng cứ nghĩ vào mái ấm nó lại bỏ công việc hiện tại nó không nghe, nó đâu dễ tin thế. Xong lại nói sẽ cho nó về ở cùng một bạn ở 1 mái ấm nào đó nó quên địa chỉ rồi cũng bị khuyết tật như nó chỗ đó có mạng cho nó làm việc, sau đó khi nào gần sinh thì nó có thể vào mái ấm của chỗ U để sinh nó cũng không nghe vì như thế nó phải chuyển đi chuyển lại nhiều lần quá rồi còn đồ đạc nữa. trong khi đó thằng con trai kia thì cứ kể hết trường hợp mang bầu này ra sao bi đát như thế nào rồi sinh con như thế nào, bé đẹp ra sao rồi. kể những trường hợp tiêu biểu. sau này nó được biết thằng này chuyên lăn lê ở các bệnh viện sản, phòng khám để thuyết phục những bầu có ý định phá thai giữ lại con. Nói chung hôm đó mọi người nói nhiều với nó lắm. nó xuôi xuôi theo họ cuối cùng nó chốt. Vậy cứ để nó ở nhà trọ này 2 tháng nữa, gần sinh thì nó xin nghỉ làm để vào mái ấm sinh. Thống nhất như thế thì trời cũng tối. mọi người bảo nó cho mọi người đưa nó về và thăm chỗ nó ở luôn, nó đồng ý ngay mới lạ chứ. U chở nó, 2 người kia đi một xe. Về đến phòng nó bảo nó đóng hết đồ đạc rồi nên đang chờ tìm chỗ trọ khác. U hỏi nó có gì ăn tối chưa nó bảo ăn linh tinh thôi tưởng hôm nay chị Xy đưa đi tìm nhà trọ nên k chủ định nấu. U bảo thằng Hiển mày phi ra chợ mua ít đồ ăn về cho chị ấy, mua đồ đơn giản dễ nấu thôi. Thằng hiển lấy xe phi đi. Chị Xy bảo nó bầu 6 tháng mà nhìn bé quá. U bảo nó cho u xem bụng 1 tí nó cởi cái áo khoác ra U nhìn đúng là bé thật, u thấy nó mặc quần cúc chặt cứng bụng bảo nó k có đồ bầu mặc sao? Nó bảo không, đây là cái quần đi ra ngoài mặc rộng nhất có thể, nó ở nhà mặc mấy cái quân chun. U rút điện thoại gọi một cuộc:
-alo chị à, chị nhặt cho em mấy cái quần bầu loại nhỏ nhất nhé, loại nhỏ ấy, vì bạn này bạn ấy rất bé. Vâng vâng có gì cho hiển mai qua lấy. xong U lại bảo nó.
-Con nới cúc quần ra cho dễ chịu. để thế tức bụng lắm. nó nghe theo nới ra.
-Một lúc Hiển về nó thấy mua ít thịt nạc, ít cà rốt hành gì đó nữa. xong Hiển bảo U: có đứa nó mới vào nhóm nó ở gần đây đang đi bus sang đây, nó mới đi làm về, con ra đón nó vào đây luôn để nó biết chỗ. Nếu Chị Tâm cần gì thì nó chạy qua chạy lại được U nhé. U ừ rồi nó lại phi đi.
Chị Xy sắp đồ nấu cho nó. Nó để mỗi cái nồi cơm bên ngoài để nấu chung tất cả, ga thì hết nó tính chuyển thì mới đổi gas sau. Chị rửa đồ xong thì Hiển đèo 1 bạn gái tới. Vào chào hỏi giới thiệu nó được biết bạn đó tên Dinh, làm răng hàm mặt, ở gần dưới chỗ Xuân Phương.Hiển dỡ thùng đựng xoong nồi và bát đĩa mang đi rửa để nấu. lúc này khá muộn rồi, nó cũng mệt. nó nói mọi người tối rồi, mọi người có thể về. nó ổn, tí nó sẽ tự xử lí đống đồ ăn và nấu cơm sau. U xin số của nó, Hiển và Dinh cũng lấy số. mọi người về và luôn dặn nó phải cẩn thận, về đến nhà U lại nhắn tin hỏi han nó. Nó bực nhất là Dinh, nhắn tin kiểu như hỏi cung mỗi tin nhắn vài từ và hỏi nhiều cái khá nhạy cảm nó chỉ trả lời vài tin nhắn đầu lấy lệ còn đâu nó kệ, nó bơ luôn. Tin nhắn cuối cùng Dinh xin lỗi nó vì hỏi nhiều và hỏi những vấn đề nhạy cảm. Nó chỉ nhắn lại nói không sao. Một lúc nó đi nấu nướng ăn uống và thấy thoải mái hơn, k còn phập phồng lo sợ chuyện nhà ở nữa. nó hay hỏi Hiển về mái ấm như thế nào, đông người không… nó tò mò về nơi này. mọi chuyện đương nhiên nó lại kể cho mẹ Liên biết.
Những ngày sau đó thì Hiển hay qua thăm là nó kéo theo mấy em đi cùng, phòng nó trở nên nhộn nhịp nhưng như vậy nó lại càng sợ hơn, lo lắng hơn vì nó ít khi đưa người lạ về nhà nhiều như vậy. nó cũng thấy không được thoải mái. Tối đó nó nhắn tin cho chị Xy nói với hiển là nó k muốn như thế, nó không thoải mái, nó sợ mọi người xung quanh nhòm ngó hơn. Vậy là từ sau người hay qua lại với nó là Dinh. Bạn Dinh biết nó không ưa lắm nhưng vẫn kiên trì tiếp cận, còn có được cả phây búc của nó để nói chuyện, có hôm còn ngủ cùng với nó nữa, đi chợ mua đồ ăn cho nó. Mấy hôm sau Hiển lại đưa Hiền tới, Hiền thì đang học ở công nghiệp cũng ở xuân phương gần Dinh vậy là giờ 2 bạn đó ở gần nó sẽ giúp đỡ nó khi nó cần, hoặc nó đi đâu thì sẽ chở nó đi. Nó hết gạo, cần đi chợ thì nhắn tin cho 2 bạn đó, bạn nào rảnh thì chạy qua chở đi. Nó thấy bớt bớt vất vả khoản chợ búa nấu nướng. Thỉnh thoảng chị Xy xuống thăm nó. U Huyền cũng vậy. Họ ở xa nên chủ yếu là nhắn tin hỏi thăm, nhưng tình hình cuộc sống của nó như thế nào thì tất cả mọi người trong nhóm mà nó chưa hề biết mặt đều được biết hết. có thể nói giờ nó gần như không phải là 1 mình nữa. nó có nhiều người anh chị em bênh cạnh, chia sẻ với nó, giúp nó những gì có thể. Nhưng nó nói thẳng với U rằng. AI CŨNG CÓ CUỘC SỐNG CỦA MÌNH. NẾU KHÔNG LO ĐƯỢC CUỘC SỐNG CỦA MÌNH TỐT THÌ KHÔNG THỂ LO CHO NGƯỜI KHÁC ĐƯỢC. VÌ VẬY NÓ LUÔN CỐ GẮNG, TỰ LẬP HẠN CHẾ TỐI ĐA PHỤ THUỘC VÀO MỌI NGƯỜI. con người nó là vậy luôn cố gắng tự lập, nó thích nhất một câu mà nó luôn khắc sâu trong tâm cốt: KHI NÀO BỊ DỒN TỚI ĐƯỜNG CÙNG THÌ KHI ĐÓ MÌNH SẼ CÓ SỨC MẠNH TỘT CÙNG CỦA MÌNH ĐỂ VƯỢT QUA. Nó cần mạnh mẽ nhất có thể để sống và che chở cho con nó. Gần dây nó bắt đầu gọi là tăng cân chút xíu. Mọi người nói nó nhìn đỡ tong teo hơn rồi. Nó sướng. Tin vui cho nó là tầm 20.12 mẹ Liên sẽ ra ngoài này thăm nó, xem tình hình nó thế nào. Mang thêm cho nó ít đồ. Nhân tiện ông xã công tác ngoài này thì mẹ ấy đi ké. Nó vui sướng ngóng chờ. Còn những 1 tháng nữa cơ. Háo hức quá. À Mẹ liên không phải là mẹ đơn thân, mẹ ấy có 1 gia đình rất hạnh phúc, ông xã đẹp trai và tốt.
Ngày nào nó cũng lượn vào hội SM để xem có tin tức gì không, thấy có tin của một mẹ nó thanh lí sữa bầu nó chát hỏi xem còn không để lại cho nó mẹ đó nói hộp si li mắc gì đó còn nguyên thì một mẹ khác nhận rồi, còn hộp en pha mới khui dùng 3-4 muỗng nếu nó lấy thì mẹ đó cho. Nó xin luôn, mẹ đó hẹn 8h tối mai qua lấy mẹ đó trọ ở đường Triều khúc. Nó ok, tối hôm sau 6h nó lọ mọ đi bus để sang bến đó. Vừa đến nơi là 8h hơn hơn xíu nó nhắn tin thì mẹ đó chạy xuống đưa cho túi đựng sữa sẵn mẹ đó nói cho luôn cả hộp mi lô còn non nửa nữa, nó xin và cảm ơn. Mẹ đó chạy về phòng nó chuẩn bị quay về thì có cô rán bánh khoai xúc xích gần đó hỏi nó ăn gì không cô cho, nó thèm thật những nghĩ ăn xong mà đi bus thì kinh khủng lắm nó thôi. Đút sữa vào balo nó thấy vui vui, sướng sướng lại lết ra để bắt bus về. mãi mới về được đến nhà. Nó mở hộp mi lô pha luôn 1 cốc uống đã đời. lại vào phây thấy mẹ cho sữa nhắn tin là có phải nó có bầu 6 tháng k mà chả thấy bụng gì thế ?nó bảo ừ, bụng mình bé lắm. môt lúc gần đến đêm thì mẹ đó lại nhắn còn hộp nguyên kia mẹ đó hỏi ko thấy người nhận trả lời, nếu mình lấy thì mẹ đó cho luôn, nó lại xin, và lại 8h mai qua lấy. hôm sau đang ì ạch vào đường triều khúc thì mẹ này đi làm về gặp, mẹ ấy phòng về nhà lấy sữa rồi phóng ra đưa cho nó, bảo nó lên xe mẹ nó chở ra bến bus, trên xe nó được biết mẹ đó đang bán quần áo ở ga hàng cỏ gì đó. Thả nó xuống xe nó leo lên bus về. chà chà đợt này nó có khối sữa để uống cho đồng chí con có thêm tí chất. nó nhắn tin cảm ơn mẹ đó. Hai người cùng động viên nhau cố lên vì con cái.

0 comments:

Post a Comment