Tuesday, March 29, 2016

Mẹ què - P12

ĐI ĐẺ VÀ NHỮNG NGÀY Ở VIỆN
Đêm hôm đó tầm 2h giờ sáng. Nó thấy ướt ướt, không ngủ được, mà nó có linh cảm bất an lắm. lọ mọ dậy ra nhầ vệ sinh nhìn thấy có máu. Trời có máu ở đáy quần. nó nghe ngóng không thấy bụng đau. Nó lại vào giường nhưng nó không ngủ mà cất gọn hết đồ đạc sách vở nó gọn vào 1 chỗ, nó định bụng sáng ra bảo cô vân đưa điện thoại để nó hỏi mẹ liên xem như thế nào. Tầm 8h cô vân sang đi chợ nó xin dùng điện thoại. nó nhắn tin cho mẹ Liên:
Chị ơi, em bị ra 1 ít máu ở quần, như thế có phải vào viện ngay không chị.
Tin nhắn đến nhanh: bạn ơi, vào viện gấp luôn nhé, như thế là vỡ ối, sắp đẻ rồi. nó sợ, hoang mang, nhưng vẫn trấn an, chưa đau nên cứ từ từ, đợi cô vân về. cô vân đi chợ về nó vẫn chưa nói, chưa đau nên còn lì. Hichic. Ăn uống xong xuôi nó không đi ngủ được mà cứ mấp mỏng, nó bảo bầu Vân nó muốn đi đẻ. Bầu vân bảo nó gọi cho cô Vân đi, nó gọi cô bảo cô sang cho nó đi đẻ. Cô vân tức tốc sang nó nói nó bị cháy máu ít ít rồi. cô bảo bầu hợi mang túi đồ ra, bầu vân đút cái bô vào trong túi treo lên xe, cô gọi điện cho bác sĩ ngần nói nó sắp vào để đẻ mổ, gọi cho U Huyền vào giúp nó nữa. xong nó đội mũ leo lên xe, cô dặn nó bám thật chắc vào, bình tĩnh. Trên đường đi cô hỏi chuyện nó, động viên nó an tâm, rồi mẹ tròn con vuông. Đến cổng viện thì cô vào gửi xe, nó đứng ở cổng viện, nó cầm theo đối dép tổ ong, cắp ở nách, chân đi tất không, cô xách túi đồ cầm tay dắt nó vào khoa sản. nó lét theo rách hết 2 đầu tất chỗ ngón chân cái. Vào đến nơi nó mắc tè nó đi tè, tất trơn nó tí ngã phải bám vào tường, nên nhà vệ sinh ướt nên tất nó ướt hết luôn. Xong nó ra leo lên bàn để bác sĩ ngần nghe thai cho nó, rồi nó ra ngồi để 1 bạn tiêm cho 1 mũi thuốc gì đó rồi khoanh tròn vết tiêm ghi chữ gì ở tay nó đọc không được, nó thấy bình tĩnh lạ thường. xong hết thủ tục bac ngần và cô vân nó dẫn sang chỗ mỗ, bác ngần kiếm cái xe lăn cho nó ngồi vào rồi 2 người đẩy nó sang. Sang đến nơi bác ngần dẫn nó đi theo 1 cô y tá vừa kéo nó bác ấy vừa nói với cô đó:
-Chị xem giảm được tiền khoản nào thì giảm cho nó nhé, chị cố gắng giúp nó. Nó nghị lực lắm, nhưng cố gắng cho nó dùng thuốc tốt tốt chị nha. Cô kia nói đồng ý, yên tâm đi. Nó được bác ngần dẫn vào phòng thay đồ. Ôi zời ạ, đồ bệnh viện rộng kinh khủng áo nó mặc thì dài đến đầu gối, váy nó mặc thì kéo qua ngực, nó đưa quần áo cho cô vân. Nó lại xách váy túm áo theo bác ngần vào phòng mổ, đến cửa bác sĩ mổ hỏi:
-bệnh nhân đâu vào thôi. Nó dơ cao tay lên hô:
-cháu, cháu ạ, bác sĩ đó tròn mắt nói: ca mổ đẻ mà, nó chỉ bụng:
-vâng, cháu mổ đẻ ạ, bụng đây ạ.bác sĩ đó ngạc nhiên
-bụng bé thế à. Nó Vâng.
Xong nó đi vào phòng, mấy bác sĩ ra ngoài chuẩn bị đồ, nó ngửi thấy mùi sát trùng bỗng rung mình, sắp lên thớt rồi. bỗng một chị y tá nói nó trèo lên bàn nằm đi, bàn mổ cao lắm nó bảo chị:
-chị ơi, chị mang giúp em cái ghế lại đây, em đứng lên ghế rồi huých lên giường em leo k tới, chị bảo để chị bế lên không ngã, nó cứ đòi tự trèo, chị bảo chị bế, cuối cùng chị bế cả 2 mẹ con lên nằm.
Chị ấy bắt đầu chuẩn bị cho nó mổ, cắm 1 chai nước để truyền, cột chân tay nó lại, kẹp 1 cái kẹp vào ngón tay nó nối với 1 cái máy gì đó. Một lúc thì bác sĩ già ở khoa sản vào, 1 bác sĩ trẻ hơn nữa vào mổ cho nó thêm mấy người nữa nó không rõ mặt nó bị che bởi 1 cái khăn không thể nhìn được. bác sĩ trẻ trẻ bảo nó ngồi dậy để bác ấy tiêm thuốc vào cột sống. nó ngồi lên, bác ấy xem và bảo: 
-cột sống cong lượn như này không biết có trọc được không nữa.
Bác sĩ già bảo: - cố gắng trọc cho nó đi em à.
Xong nó nằm xuống, thuốc ngấm nó thấy nóng từ phần trở xuống và mất cảm giác, bác sĩ già bảo nó an tâm, chỉ 15-20 phút sau là được gặp con thôi, bác sĩ trẻ bảo: chú sẽ khâu thẩm mĩ cho cháu thật đẹp nhé. Nó buồn cười, vui vui, hồi hộp. nó nghe tiết rột rột, chà chà, bị thịt rồi.
Trong khi mổ mà các bác sĩ vẫn nói chuyện còn mai mối người nọ người kia, nó nghe thấy buồn cười, chị y tá lúc đầu cứ đứng bên thấy nó nhắm mắt là không ngừng gọi nó dậy, hỏi han nó, nói chuyện với nó đủ thứ. Một lúc nó nghe tiếng con nó khoe oe oe, bác sĩ giả bảo
-con gái nhé, to, khỏe. một lúc thấy 1 giọng nữ nói được 2kg8 rồi con nó được đưa cho cô Vân, các bác sĩ khâu cho nó xong đi ra, để lại nó và chị y tá đang hoàn thành hồ sơ của nó. Nước mắt nó rơi, nó khóc, nước mắt hạnh phúc, nó làm mẹ rồi.
Nó khóc to, chị y tá hoảng hỏi nó có chuyện gì nó bảo:
-em có con rồi, từ giờ em không phải ăn cơm một mình nữa rồi. em vui quá. Chị động viên nó, rồi đẩy nó ra 1 phòng ở đây nó thấy U đã ngồi sẵn chờ nó. U vuốt nước mắt nó bảo nó an tâm, cô vân đang bế con, con khỏe, bình an rồi, yên ổn rồi, U nghe tin con vào viện u gửi cháu sang nhà hàng xóm bắt xe lên đây luôn. Giờ thì tốt rồi. nó vui quá. Lâu sau có 1 bác sĩ nữa đến hỏi nó thấy cảm giác gì ở chân chưa, gõ gõ chân nó thấy có nó được đưa sang phòng nằm ở khoa sản. U cùng 1 chị y tá đẩy nó vào thang máy. Xong đẩy sang khoa sản trên đường sang khoa sản nó thấy trời hôm nay rất đẹp , nắng, trời cao xanh, có mây. một ngày 27.1 thật đẹp. xe đẩy chỉ lên được đến tầng 2 mà phòng nó nằm tầng 3 cơ, từ đây lên tầng 3 phải khiêng cáng. U chạy đi gọi được mấy bạn thực tập khiêng cáng lên tầng, toàn mấy bạn nữ loắt choắt, đi lên 1 đoạn thì có bạn kêu cẩn thận tuột tay, nó thót hết tim lại. cuối cùng nó được đưa vào phòng có 2 giường cô vân và con nó đang ở đó rôi, con nó đang ngủ.nó được nằm giường phía trong góc tường đúng lúc này có chị y tá lúc ở phòng mổ cũng một bác sĩ lạ trẻ tuổi vào phòng nó. Hai người hỏi thăm động viên nó và đưa cho nó 1 phong bì. Nó chỉ thấy bệnh nhân gửi phong bì bác si hôm nay thì nó lại đc bác sĩ đưa cho nó. Họ nói họ chỉ có 1 chút để động viên 2 mẹ con. Mong nó khỏe và nuôi con tốt nó nhớ mang mang hình nhự y tá đó tên là Măng thì phải. nó cảm ơn. Nó lại khóc. Giờ là tầm tối rồi, nó bắt đầu hết thuốc tê bắt đầu đau. Cô vân bảo U huyền đêm đó ở lại cùng cô và nó luôn, mình cô khó xoay sở vì nó yếu.
Lại nói thêm Cô vân là người luôn túc trực nếu mà mẹ bầu nào sinh là cô đưa đi ngay, ngày đêm ở been để chăm sóc, bầu nào sinh thường thì đỡ bầu nào sinh mổ thì thật sự rất vất vả. duy nhất đợt này trường hợp của nó thì các bạn sinh viên thay phiên nhau vào trông.
Những cơn đau kéo đến nhiều hơn, kinh khủng hơn, nó phờ phạc người, mồ hôi ướt ròng ròng, nó đói nhưng chưa được ăn gì, cô vân cho nó uống nước. nó khó uống cô lại đi xin cái vòi ở hộp sữa tươi cắm vào cho nó hút mỗi lúc 1 tí, môi nó khô. Con nó vẫn ngủ. nó đau co hết người, gân chân nó như căng ra khiên nó cảm giác như nứt toác vết mổ, người mỏi dừ. nó bảo u huyền xoay người cho nó nằm nghiêm bên này. được vài phút nó lại đòi u xoay bên kia cứ thế u cứ lúc xoay bên nọ bên kia cho nó, đã thế còn vướng cái dây dẫn nước tiểu nữa. U bảo con cẩn thận không bục vết mổ, nó kệ cứ đòi xoay. Một lúc thì chị Xy vào thăm, hiển vào thăm nó vui quá nhưng mệt nó chả nói được gì, mọi người bế con nó. Đêm đó cô vân chăm con còn u huyền lo xoay nó, lúc nó đòi kê chân, rồi kê đầu, kê lưng mà vẫn đau, vẫn khó chịu. nó cố gắng chịu đựng để u và cô được ngủ một tí, nó gần như k ngủ cả đêm vì đau. Có lúc nó nghe tiếng u rơi bụp xuống đất, u nằm co co ở trên cái ghế băng cuối tường, cô vân nằm giường bên thi thoảng dậy cho con nó ăn sữa bình. Nó thương 2 người này. cảm ơn họ, ai đi đẻ đều có mẹ đẻ và mẹ chồng theo chăm còn nó đi đẻ thì là hai người mẹ xa lạ chỉ mới quen mới biết ít ngày nhưng lo cho nó không nề hà gì. 
Sáng ra u huyền về sớm vì còn phải giải quyết việc nhà nữa. cô vân nói có cô của bạn Chi ở bên mái ấm cho các mẹ sinh vào trông nó buổi sáng để cô về đi chợ cho mấy bạn ở nhà ăn nữa. Cô bạn chi vào trông nó. Hôm nay ở khoa này hình như làm tất niên thì phải, nó thấy mọi người chuẩn bi ăn uống đương nhiên nó chỉ nghe mọi người nói chuyện với nhau thôi. Nó hỏi cô của Chi đói k nó đưa tiền đi mua đồ ăn cô ấy nói không. ở chỗ nó còn cái bắp ngô nó bảo cô ăn đi nó k ăn được. cô ăn ngô. Một lúc sau thấy bác sĩ Ngần bưng vào 1 đĩa xôi, mấy miếng thịt gà, 2 con tôm to để nó cho người nhà nó ăn. Nó bảo cô của Chi ăn đi, nó chỉ ăn cháo và uống sữa thôi. Cô của chi ăn hết. ở đây hàng ngày nó vẫn truyền thuốc, tiêm ven, tiêm bắp thay bông. Nó không duỗi được chân, chân nó loằng ngoằng, co không được, duỗi không xong rất mỏi, nó nghĩ ra cách nằm xoay đầu để chân nó gác lên thành ở đầu giường như thế nó đỡ bị co cơ bất ngờ đỡ đau vết mổ, sáng nay trước khi cô Vân về nó được thay băng và rút cái dây thông tiểu. lúc thay băng chân nó k biết nên để như thế nào, bác ngần bảo cô vân giữ chặt chân nó để bác thay băng, bác ấy bảo cô cùng thay bỉm luôn cho nó. Cô lau sạch chỗ đó cho nó rồi cùng bác Ngần đóng bỉm cho nó. Lúc này nó xúc động và thầm cảm ơn mọi người. Cô của chi ăn xong nó bảo cô cho nó ngồi dậy nó muốn ngồi, cô xốc nó lên xuống mãi nó mới ngồi được,nó đau kinh. Xong nó bảo cô mang con nó qua nó cho con nó ti ti một tí nó chưa có sữa nhưng nó cứ cho con nó mút vì như thế sữa mới nhanh về. nó chả bế được. cô lại bế con nó ghé ghé vào ti cho ngoạm ngoạm mấy miếng, nó đói nhờ cô pha cho cốc sữa ông thọ để uống. chiều thì Quí ở nhóm vào trông nó cô của Chi về. Quí trông con và nói chuyện với nó. Cho con nó uống sữa bột. nó vẫn đau và mệt lắm. Quí trông nó và con nó 1 lúc thì chị Xy, Hiển lại vào thăm nó. Hiển bảo tối nay sẽ sắp người ra trông 2 mẹ con nó vậy là Hiển gọi điện cho bạn tên Thoa hỏi xem tối có qua trông 1 chị mới sinh ở Hà đông được không, bạn đó đồng ý. Hiển lại gọi tiếp cho Hiền và hiền ok. Đợi Hiền và Thoa vào viện thì mọi người về. Hiền thì nó biết, Thoa thì nó chưa biết. nói chung toàn là sinh viên trong nhóm thôi. Nó hướng dẫn 2 bạn cách thay bỉm, pha sữa cho con nó. Đến lúc muộn muộn nó mắc tè mà k đi được ra bỉm nó phải đi bô vậy là Thỏa bảo để thoa bế nó xuống đất rồi nó đi vào bô. Loay hoay một hồi không biết bế như thế nào vì nó khó bế lắm. mãi thì lấy cái ghế đẩu ra để ở gần đó, bế nó xuống ghế ngồi rồi từ từ cho nó đứng dậy nó. Hiền xốc nó lên, thoa tháo bỉm để bô cho nó tè, xong 2 đứa lại thay bỉm cho nó. Hic hic. Con nó chỉ ăn với ngủ. đêm đó 2 bạn kia cũng khó ngủ vì 2 đứa ngủ trên chiếc giường 1 bé tẹo con nó thì nằm ở giữa, đứa nào cũng chân dài đâm ra co quặp. nó thấy thương và biết ơn. Sáng sớm ra có tiếng rao cháo thịt, cháo các loại nó bảo 2 mua cho nó cốc cháo. Một lúc thì lại thấy rao bán nước nóng ngoài hành lang nó cũng bảo 2 đứa đổi nước. nó nhắn tin hỏi cô vân khi nào cô vào. Cô bảo tầm trưa cô vào. Hiền nó gọi cho một bạn tên Thêu đang ở Phùng khoang rảnh thì ra trông 2 mẹ con trong lúc cô Vân chưa tới. đợi thêu tới thì 2 đứa đi. Thêu rất hài hước, nếu ai mà nói chuyện thì chỉ có muốn cười vỡ bụng. Thêu cứ đòi thơm con nó, nó không cho. Hihi. Thêu mua cháo cho nó ăn trưa. Cho hôm nay nó cho con nó bú mẹ không phải bú bình nữa.Trưa cô vân vào đưa thêm cho nó ít tiền mang đồ của con nó về để giặt, vì thêu chiều được nghỉ nên ở với nó, cô đi về còn lo ở nhà. Tầm chiều chiều thì Hiển lại vào nó dẫn theo bao nhiêu bạn trong nhóm tới chơi, khiến cho phòng nó nhộn nhịp hẳn lên. Lúc này sữa nó về nhiều quá nó tức 2 bên ngực đau muốn chết luôn. Nó nhờ 1 em tên Nhị trong nhóm bóp sữa ra bớt cho nó. Nó mất hết cái gọi là xấu hổ, banh hết áo ra để Nhị và 1 bạn nữa bóp cứ ngồi đó nói chuyện với mấy đứa trai có, gái có. Tối đó em Hạnh ở lại trông nó, Hạnh làm điều dưỡng nên chỉ cần `1 mình hạnh là được. hạnh thành thạo thay bỉm tã cho con nó. Cả tối và đêm nó nhờ hạnh bóp sữa cho, nó đau k ăn được gì, căng lắm, muốn chết mất. Hạnh nói mai em lấy cái vắt sữa của chị dâu cho chị dùng vắt tay lâu mà đau lắm. nó cảm ơn. Chập tối đó phòng nó có thêm 1 mẹ sinh mổ, con trai 3.6kg, nhà này có điều kiện nên ông bà nội ngoại họ hàng kéo nhau đến đông kín phòng, mẹ này nhìn to béo lắm. có chồng và em gái mẹ này ở lại trông. Đêm đó chồng thì nằm ở ghế, dì thì trải đệm nằm dưới sàn. Mẹ con nó nằm giường bên, con nó nằm cùng nó ở góc trên. Nó xin cho hạnh nằm ké dì kia ở dưới sàn.nó không ngủ được nhưng vợ chồng nhà kia ngày kinh khủng, vợ ngầy ầm ầm, chồng cũng ngày. Con khóc thì có dì chăm. Con nó no là ngủ. nó ngồi tự bóp sữa.cả đêm k ngủ. sáng hôm sau bác sĩ bảo nó nên tập đi lại. một lúc hạnh về thì Hùng vào tay. Nó bảo hung bế nó xuống đất để nó men giường lết đi. Váy áo vướng víu tụt lên tụt xuống, Hùng sợ nó ngã đỡ nó đi được một đoạn nó lại nghỉ, mệt và đau lắm. xong nó lại đi. Gấu váy dài quá nó phải nhờ Hùng cột gọn lại. 10h hung phải đi học. sẽ có bạn khác vào thay ca. cô vân lại vào mang thêm bỉm và đồ cho mẹ con nó. Nhà kia thì vợ cứ đòi ăn đòi giải quyết liên tục. chồng đầu tiên còn ngại nhưng sau vẫn phải thay lau cho vợ hết. dì kia thì đánh vật với thằng ku, mẹ nó chưa có sữa. nó ăn khỏe lắm mở mắt ra đánh bình 70cc hết luôn. Nó k nói gì với nhà kia cả. nó chỉ hơi hơi tủi tí nhưng nó đang bận chiến đấu với con đau nọ đau kia. Cô vân vào thấy vậy bảo nó cho con nhà kia ti ké. Nó nhiều sữa quá. Nhà kia đồng ý. Vậy là nó cứ cho con nó và bé kia ti. Thằng bé rất ghê gớm, càu nhàu chán k ăn, mãi mới ăn, ăn thì khỏe kinh khủng, con nó bé hơn nhiều ti một tí là thôi, thằng kia tu cạn 1 bên, dễ chịu hết cả người. tối đó hiển lại vào lại đem theo các bạn vào chơi, hiển sợ nó tủi thân và buồn nên đưa thêm bạn vào và nói sẽ có mọi người thay phiên nhau trông 2 mẹ con nó. Nó an tâm. Hùng rảnh là vào giúp nó tập đi, nó chỉ men men ở giường thôi, nó mong nhanh được về nhà, ở viện k ngủ đc ngày nào, nó thức trắng, lại cứ tiêm truyền mệt lắm. tiêm truyền toàn thực tập thôi, nó thấy các bạn run run nó nói chuyện, hỏi han cho các bạn thoải mái, có bạn lấy sai ven tím hết tay nó kệ. nhưng mẹ kia bị đau quát bạn thực tập ầm ầm làm bạn ấy hoảng lấy mãi mới được ven. Các bạn chơi, thăm, trông nó nhiều nó nhớ không hết mặt. đêm cuối cùng thì có Dinh và 1 bạn của Dinh (dinh này khác dinh trước nhé) vào trông nó. Nó buồn tè, mà lại có anh chồng nhà kia, hic nó kệ bảo dinh cho nó đi tè, lần này nó ngồi trên giường rồi 1 bạn xốc nó, để đưa bô vào nó tè, cả ngày đi đc 1 lần. xong thay đồ. Nói thật lúc đó nó không xấu hổ nữa rồi. vợ anh kia được chiều nên đòi hỏi nhiều lắm. kêu đau, đòi ăn vì đói, anh chồng thì bơ phờ.họ hàng thì kéo đến đông nghịt bế ẵm thằng bé. Con nó thì cực ngoan. Ăn ngủ, k có khóc gì luôn nên mấy bạn sinh viên trông cũng nhàn, nó vẫn bị co gân các bạn lại cứ phải xoa bóp chân cho nó nữa. 
À còn khoản tắm cho con nó. Cứ mỗi buổi sáng khi có người giục đưa con đi tắm là nó lại nhờ các bạn sinh viên bạn bế con bạn mang đồ đi. Bác ngần quen mặt con nó nên tắm cho con nó kĩ lắm. k phải kẹp tiền vào đó như những nhà kia. Ngày thứ 5 hôm nay sau khi tiêm xong thuốc nó sẽ được về. 5h sáng sớm trời hôm nay lại còn mưa rét, Nhị đã bắt xe từ giáp bát với bạn cùng phòng lên thay cho Dinh và bạn về nghỉ. Nó cảm động lắm, sáng chút nó đưa tiền cho nhị bảo đi mua cháo cho nó và đồ ăn sáng cho nhị không thì đói. Nó nhắn cô Vân lúc nào vào, cô bảo hôm nay nó ra viên cô sẽ bảo anh Long lái tắc xi cùng mẹ đẻ của mẹ Hà đón nó, cô ốm. đi xe cô say lắm. nó cứ an tâm không lo gì, cô thu xếp hết rồi. Dinh về bảo khi nào nó về thì gọi điện để dinh vào giúp đỡ. Thêu và bạn ở phòng thêu cũng nhắn sẽ qua giúp nó dọn đồ. Tầm chiều nó được tiêm hết thuốc, Thêu vào trước nó nhờ thêu và bạn thêu gom hết đồ lại cho vào túi. Một lúc thấy mẹ của Hà đến, Dinh cũng đến nó bảo thêu theo mẹ Hà bế bé r axe ngồi, nó k tin tưởng mẹ của Hà lắm vì tính bác ấy nhỉ nhảnh sao sao ấy. nó nhờ bạn thêu xách đồ ra xe, còn dinh và bạn dinh xách nách nó, nó cúi gập người lết đi,nó cắm mặt xuống đất, 2 bạn xốc nó lết từ tầng 3 xuống xe nó mệt bã người, nó vào xe ngồi nhắn cho cô vân đang về rồi, cô chuẩn bị đón nó. Dinh thì về nên không theo nó được. Thêu nói sẽ đi theo để đưa nó vào tận mái ấm luôn. Xe xuất phát đi ngoài đường trời rét, mưa phùn gió lạnh. Nó bắt đầu học làm mẹ.

0 comments:

Post a Comment