Tuesday, March 29, 2016

Mẹ què - P11

Trong mái ấm lúc này tính cả nó là có 3 mẹ bầu và một mẹ đã sinh con được tầm 1 tháng. Vào đây thì không được sử dụng điện thoại, không internet, điện thoại gửi cô Vân giữ, Tiền nếu có gửi cô giữ tránh mất mát của nhau. Chỉ xem ti vi. Sinh hoạt là 
Sáng 5h30 đọc kinh, xong ăn sáng, xong các mẹ bầu ra vườn rau chăm rau lấy rau ăn hàng ngày. (Từ khi vào đến khi ra nó chưa ra đó 1 lần nào, nhưng mẹ nào cũng thích ra đó lắm.)xong về nấu cơm ăn trưa, xong là phải ngủ trưa, 2h30 dậy đọc kinh, xong làm gì thì làm, tắm giặt chiều nấu ăn tối, xong đi nhà thờ ( nó cũng chưa bao giờ đi được). xong về là đi ngủ. hết ngày, vì Hiển cũng nói sơ sơ hoàn cảnh của nó cho mọi người nghe trước nên chuyện của nó mọi người không hỏi han gì, tránh tổn thương cho nó. Cô Vân quản lý ở đây, cô đi chợ cho mọi người hàng ngày, nếu ai cần mua thêm gì thì cô mua cho, mỗi tháng mọi người đóng 1 ít tiền ăn phụ giúp Cha, nó thì được Cha và U nói cô Vân không phải đóng vì để nó lấy tiền còn lo cho con nó nữa, nói là đóng nhưng nếu mẹ nào khó khăn là Cha cũng cho luôn không đóng. Cũng nói thêm tiền sinh hoạt hàng ngày trong này hầu như là của các thành viên trong nhóm BVSS các bạn đó rảnh là đi bán bóng bay, đi lượm vỏ chai… bán rồi gửi vào quĩ đưa vào cho các bà bầu. có bạn nick Tăm hầu như cứ xin được tiền là lại gửi vào cho nhà bầu chi tiêu. Rồi đi xin đồ sơ sinh, quần áo, bỉm sữa đồ bầu để đó nếu mà có mẹ bầu nào vào mà chưa có đồ hoặc sinh gấp thì còn có đồ đi sinh.
Ấn tượng đầu tiên ở đó là sáng hôm sau ngủ dậy cô Vân hỏi:
-Đêm qua cháu có ngủ được chút nào ko. Cô ngủ ở đó, thấy nó cứ xì xục suốt đêm, vì nó mắc tè suốt, lúc lúc lại dạy đi vệ sinh, phần lạ nhà, phần bé của mẹ mới sinh hay khóc. Rồi lại hỏi nó có ăn được nhiều không, bảo nó ăn nhiều vào, ngủ nhiều. Cô dặn 2 bạn bầu còn lại kệ nó, nó như thế thì không phải phân công làm việc gì hết. nó thấy có chút gì đó ấm áp, cô Vân cũng động viên mỗi đứa nhiều lắm. để cho tinh thần được ổn định. Dần dần nó ở quen nó hay tâm sự với bầu Vân dự sinh tầm tháng 4,5 ở Hòa bình, còn bầu Hợi nó ít nói hơn vì bầu đó trẻ con, ít tuổi.
Ngày nó cứ ở đó, thi thoảng U lại vào thăm, Cha rảnh lại đi xe xuống thăm khám cho nó. Con nó xoay đầu ổn định rồi. bầu hợi bị bệnh tim nên Cha cũng lo lắng không biết sinh nở thế nào, còn nó thì tập xác định là mổ rồi. nó có cái Dcom, thi thoảng nó xin cô Vân cho vào mạng tí để xem mẹ Liên khi nào ra. Xem mẹ phương thế nào. Mẹ Liên nhắn nó là sắp ra rồi, 20 này ra, nó cho mẹ liên số điện thoại cô Vân để cô chỉ đường, còn nó không được dùng đt, mẹ phương nói cho mẹ ấy số tài khoản để Mẹ của mẹ phương gửi cho 1 triệu để thêm tiền nó đi đẻ, mẹ của chị ấy nghe chị ấy kể mà thương nó quá. Và chị ấy cũng gửi ít đồ sơ sinh cho nó nhưng gói đồ đó sau này thất lạc nó k nhận được híc híc. Nó cũng dặn cô Vân là có Mẹ Liên sẽ ra gọi cho cô, cô giúp nó chỉ đường vào đây. Nó lại hổi hộp vui sướng. nó ăn uống ngủ nghỉ điều độ, nên béo lên chút nữa hihi. Nhưng không ăn thua gì so với 2 mẹ kia. Chiều đó có Cô Dinh và Chú sinh ở BVSS từ châu vào chơi gửi mọi người đưa cô Vân ít tiền mà 1 người góp để giúp nhà bầu. thấy nó ì ạch đi tè ra cô chú nói nó cho số điện thoại và dặn nó khi nào mà rời khỏi mái ấm thì cho cô chú biết.
Hôm đó cô Vân đi chợ về nói mẹ liên điện cho cô và nói đang trên đường đến nơi, nó ngóng quá. Cuối cùng thì mẹ Liên cũng tới, 2 vợ chồng chở nhau đi, mẹ Liên và chồng thật là đẹp đôi. Mẹ ấy mang thêm cho nó ít quần áo đa số tầm 3 tháng mói mặc, cho nó 2 hộp bánh lúa mạch cho nó ăn vặt, 1 bịch bỉm tầm 3 tháng mới dùng. Nói chuyện với nó và cô Vân, thấy nó như thế rồi mẹ ấy an tâm hơn, nó hạnh phúc quá. Một người cách nhau hàng nghìn cây, không thân quen, chưa từng nói chuyện 1 cuộc điện thoại mà lại đối với nó như vậy. nó cười suốt, mẹ liên và chồng phải về vì chồng mắc đi công tác luôn. Nó nhìn theo bóng 2 người đi. ở đây bầu Vân thì chưa nói cho gia đình biết chuyện nhưng bạn ấy sẽ nói. Bầu Hơi thì gia đình biết rồi nên gửi vào đây chờ sinh. Còn mẹ có con rồi tên Hà. Mẹ này trẻ tuổi, k cho con bú mẹ , cho ăn ngoài đâm ra nhiều lúc thấy vất vả lắm. do chiều con, suốt ngày bế con nên không đặt được cho con nằm 1 tí nào. Ăn bế, ngủ cũng bế cả đêm, đi vệ sinh phải nhờ người bế. nó nhìn thấy mà bắt đầu sợ dần đều, nó không dám bế vì nó k biết bế như nào. Nó nghĩ: chết cha, thế này sinh con ra k bế được thì làm như nào. Bầu vân giúp nó rất nhiều, đún nước cho nó tắm, giặt đồ cho nó. 2 đứa hay nói chuyện và cho nhau biết con nó như thế nào
Hôm nay cô Vân sẽ ra bệnh viện để lấy giấy chứng sinh cho con mẹ Hà tiện thể đưa nó đi làm thủ thục đăng kí sinh và siêu âm lại. Cô đi mang theo ít rau sạch, túi táo loại chua và ngọt nữa cô mang cả chứng minh của nó đi. Cô cầm chứng minh của mọi người luôn. Đến công bệnh viện Hà đông thì bảo vệ không cho mang xe vào, bắt mang ra chỗ gửi xe, cô xin cho vào 1 tí thôi vì chân nó yếu khó đi, nó bảo cô cho nó xuống tự đi cũng được cô bảo nó cứ ở đấy, rồi bảo vệ cũng cho cô chở nó vào đến khoa sản. nó được cô đưa vào đó chờ làm thủ tục. trong khoa sản cô quen 1 cô chuyên đỡ đẻ tên là Ngần, nó hay gọi là bác sĩ ngần. nó ngồi ở ghế chờ làm hồ sơ, bên cạnh có 1 chị bầu cũng làm đăng kí sinh chị ấy khai trước, nghe thấy chị ấy có 3 con gái rồi, đang cố thằng cu nữa, may mà lần này là thằng cu. Đến lượt nó đọc tên và khai những thông tin cần thiết. đen thật đấy đến lượt nó thì máy tính đơ, nhập mãi không được hệ thống. nó cứ khai đi khai lại bs ngần nhập mãi mới được, rồi nó được đưa cho 1 cái lọ bi xi lin bảo nó đi tè vào đó lấy nước tiểu. đúng lúc nó đang mắc tè, nó hỏi lối ra nhà về sinh để giải quyết. xong vào là lấy máu, ôi trời ạ, nó nhìn thấy kim tiêm sợ hết hồn, bạn đó chắc thực tập chọc mãi không lấy được ven nó. Nó đau kinh, đến khi lấy xong máu nó hoa hết cả mặt mày luôn trong khi nó vừa lượn vào ngồi ở ghế thì có vị bác sĩ già hình như là trưởng khoa sản thì phải nhìn thấy nó bảo: đồng chí này phải mổ rồi, nó bảo Vâng cháu phải mổ ạ. Xong ông ấy nói luôn: 
-Cháu làm thế là đúng, yếu đuối như vậy phải có một đứa con, có con thì sau này được nhờ tí, 2 mẹ con sống vui. Anh em không được như mẹ con đâu. Nó cảm ơn. Một lúc có 1 bác sĩ mang mấy quả táo vào đang ăn nói:
-Có táo ngon lắm, mọi người ăn chưa, táo của ai đó. Bác sĩ Ngần nói: 
-Táo của bạn kia nhá. Mình mắc mấy cái này nên chưa được quả nào. Nó thấy mọi người ai cũng động viên nó 1 vài câu, nó bớt sợ bệnh viện.
. Xong xuôi cô vân bảo nó đi siêu âm. Cô dẫn nó đến chỗ siêu âm, nó choáng lắm rồi, vẫn cố lết theo, cô dắt nó đi. Nó rất mệ, vào phòng siêu âm nó leo lên bác sĩ siêu âm cho nó. Con nó được 2.6kg. nước ối hơi đục. cô vân bảo nhìn bụng thế này đc 2.6kg là khá rồi, cố ăn đến khi đẻ con sẽ lên cân nhanh, nó thầm nhủ phải ăn nhiều để đc 3kg rồi đi đẻ. Về nhà thì cô dặn nó và bầu hợi(bầu này dự sinh 13.2 nó 15.2) sắp hết đồ sinh của mẹ và của con vào 1 cái túi để sẵn để đi là xách đi khỏi quên, nó thì k biết sắp những gì cần thiết nó nhờ bầu hởi sắp cho hết. nó còn thiếu 2 cái áo len sơ sinh và bỉm bà bầu (bỉm này cô Vân nói vẫn còn nên k phải mua) mua mấy cái quần lót giấy nữa (cái này là mẹ nhung ở đó mách nó. Mẹ nhung đi đẻ đúng hôm nó vào nên nó chưa gặp mẹ nhung ở đó được mấy ngày vì con không chịu ti, mà bị tịt đầu ti nên chuyển xuống mái ấm khác dành cho các bà mẹ sau sinh để cho con của các mẹ kia thi cho đầu ti dài da cho con ti được nó biết thế) thiếu gì ghi ra giấy gửi cô vân mua. Hầu như mẹ liên sắm cho nó đủ, U huyền cũng gửi thêm cho nó đồ nên nó cũng không thiếu gì. Sẵn sàng chờ vỡ chum.

0 comments:

Post a Comment