Tuesday, March 29, 2016

Mẹ què - P14

NHỮNG NGÀY ĐẦU 2 MẸ CON BẮT ĐẦU BƯƠN TRẢI.
Cuối cùng thì mọi việc đã giải quyết xong hôm đó mẹ cò và nó sẽ quyết định cùng về. nó gọi cho em hạnh điều dưỡng đợt trông nó ở viện vào giúp nó mang đồ và bế con ra xe, u huyền gửi tiền của mọi người cho hạnh để đưa cho nó lấy tiền ra thuê trọ, mẹ cò sẽ gọi xe taxi đi trước xong tí nữa xe sẽ quay lại đón nó vì đây là xe quen của mái ấm nên đi họ lấy rẻ hơn. Mẹ cò về trọ nguyễn xiển, hạnh đến chuyển đồ xuống tầng bế con cho nó, nó lần sờ xuống, một lúc thì xe quay lại đón nó. Sau khi đồ đạc và hai mẹ con nó yên vị trên xe, xe chuyển bánh. Hiền dặn nó bảo xe đi về chỗ nhà thờ ngọc mạch nhưng anh tài xế không biết, nó lại bảo anh đến cồng làng hữu nghị ở xuân phương. Anh lái xe tưởng nó vào trong chỗ làng hữu nghị này thế là đánh thẳng xe vào đó, nó gọi hỏi hiền thì bảo đi quá rồi, không phải vào trong đó. Quay ra. Nó dẫn đường vào chỗ trọ, đường ngõ nhỏ xíu sâu hun hút. Vào đến nơi thì có thêu và bạn cùng phòng thêu chờ ở đó, đứa xách đồ vào, đứa bé con nó vào, nó đi hết 150k tiền taxi nhưng anh lái xe chỉ lấy 50k tiền xăng thôi, thêu trả tiền cho nó. Nó vào nhà trọ. Nhà trọ nó tuy nhỏ nhỏ chút nhưng có sân khá thoải mái, có 3 phòng nó ở phòng cuối cùng nên có thể kê bếp ở ngoài sân ngay cửa để nấu nướng, ở sân có 1 vòi nước dùng chung để giặt dũ, sân lợp ngói bờ lô. Trong phòng có phòng vệ sinh khép kín. Ngay sát giường nó tiện cho việc nó tha con nó vào nhà tắm để tắm. đồ đạc được chuyển về nhưng lúc này nổi cơm nó hỏng phải mua mới, mua 1 cái tủ vải, móc cho con, mấy đồ lặt vặt nó kê ra giấy rồi đưa cho 3 đứa 500k để đi mua. Gạo hiền mang sang cho. Cả 10 quả trứng mẹ gửi ở quê lên cũng mang cho nó luôn. Một lúc 3 đứa mua đồ về hết 750k, nhưng 3 đứa bảo 250k kia 3 đứa tặng 2 mẹ con chị, nó bảo 3 đứa nấu cơm ăn cùng nó luôn. Rồi thu xếp dựng tủ cất đồ gọn gàng lại. nói chung nó chỉ ngồi ở giường nhìn 3 đứa làm và bố trí cho nó. Dãy trọ nó có 3 phòng, phòng đầu có 1 bác đi bán rau, phòng giữa cho có người ở. Thời gian này hiền nó cứ đi chợ rồi sang nấu ăn cho nó. Nó bảo hiền ăn cơm cùng, hiền ăn cơm nhưng mang cá sang ăn cá, nó ăn thịt rang, chú sinh và cô dinh ở bvss từ châu gọi điện cho nó bảo sẽ ra thăm nó. Hôm sau thì U huyền phi xuống xem tình hình mẹ con nó như thế nào, chú sinh cũng đang trên đường tới. một lúc chú tới, chú và cô dinh mang cho nó 1 bao gạo ngon to, cỡ hơn 30 quả trứng gà quê. Nói chuyện với nó.mọi người lo lắng cho nó lắm vì con nó được 2 tháng, vẫn đang chưa khỏi tai. Đêm đầu tiên nó ngủ ở nhà trọ nó sợ vì tiếng mèo kêu ngheo ngheo như tiếng trẻ con, nó bật điện sáng trưng. Nó ít giao tiếp với bác bán rau vì bác ấy rất khó, bác có cái thau nhôm to cứ 3h sáng 5h sáng, 12h trưa, 15h chiều 7h tối là bác dùng bác rửa rau ở cửa nhà nó thả cái thau cứ choang choang, con nó giật mình khóc. Mấy hôm bác ấy mới qua phòng nó ngó tí, vào bế con nó 1 tí. Xong là từ sau nó chỉ chào qua qua vì bác ấy khó tiếp xúc sao sao ấy. nó lúc này chưa làm việc, hết tháng thì nó đăng kí lắp mạng, ngày nó giặt dũ, tắm táp cho con, nó khá mệt. mỗi lần tha con nó xuống tắm con nó sợ ngã bám nó rất chắc, khi nào nó đặt được con lên giường thì con bé thở dài 1 cái, giờ con bé vẫn hay thở dài. được 3 ngày thì đêm đó nó lịm người không biết gì, tự dưng thấy có tiếng người ầm ầm, có người lay nó, kéo nó dậy mở mắt ra thấy bác bán rau ở phòng xa xả mắng nó:
-mày ngủ gì mà ghê thế, con khóc không biết gì, tự nhiên ở đâu tha nhau về đây để làm khổ người khác. Rồi nói nhiều lắm, nó dậy hoảng, sợ và cuống cuồng tìm con ôm vào lòng cho bú, nó sợ là k biết sao bác vào được phòng vì nó chốt phòng rồi mà. Nó khóc, khóc ròng ròng vì nó mệt quá, nó muốn kiệt sực, muốn buông, muốn gục. tiếp theo khoảng vài ngày sau lại như thế.
Nó bị lôi dậy nhưng lần này cửa nhà nó bị đạp tan hoang, bác bán rau xa xả chửi nó: 
Làm mẹ kiểu gì mà ngủ như chết, con khóc không biết, trước tao nuôi con chỉ hơi ọ ẹ cái là biết rồi, cứ nói lải nhải. nó thất kinh hơn là còn có người đàn ông trẻ trẻ đi cùng bác, chắc bác gọi người đạp cửa gọi nó. Nó kinh sợ từ sau nó k dám nằm ngủ, nó ngồi ngủ. vì sợ ngủ quên. Chỉ thấy con cựa cái nó lại choàng dậy. nó ở được 14 ngày thì bắt đầu có người thuê phòng bên cạnh. Đó là một đôi vợ chồng lấy nhau 10 năm chưa có con, lần này ra thụ tinh nhân tạo, chồng tên hiển, vợ tên dậu quê hải dương.
Anh chồng thì làm thợ mộc, ra ngoài này điều trị chữa để có con anh xin tạm được việc làm ở xưởng gần khu nó ở, nên 2 vợ chồng thuê nhà ở đây, làm được đồng nào thì thêm đồng đó, chị vợ chỉ ở nhà thôi. Thấy chị kể chưa cưới chót có bầu xong 2 người phá, giờ 10 năm rồi chưa có, chạy chữa đủ kiểu, đông tây y, cũng bái. Cũng làm thụ tinh ống nghiệm 1 lần rồi nhưng hỏng, lần này lại đi lần nữa. đầu tiên nó tưởng là do anh khó có con sau này chị ấy nó là do chị, chị bị viêm tắc vòi trứng gì đó, cũng mổ mấy lần rồi. ngày đầu chị đến nó đang giặt đồ chị nhờ nó cho dùng cái thớt. nó bảo chị đồ em chị cứ dùng thoải mái, k ngại nhưng xong chị để lại em đỡ phải đi, em khó đi lại chị ạ,chị ừ ừ, vậy 2 nhà dùng chung nồi niêu dao thớt, chị dùng bếp từ, nó dùng bếp ga. Chồng chị ấy rất chiều và yêu vợ, sáng anh đi làm, trưa về ăn cơm chiều đi, tối về. cứ vài hôm họ lại đi ra viện. Chị vợ yếu lắm. nên tiêm thuốc rồi uống thuốc liên tục, anh đi làm nó và chị ấy nói chuyện với nhau. Chị nói buồn lắm, hối hận lắm. giờ thương anh mà lại không biết làm thế nào. Bao nhiêu tiền của chạy chữa mà chưa được. mỗi lần ra điều trị về chị nói có tiến triển tí là nó lại vui, nó động viên chị, chị hay bế con giúp nó ra ngoài chơi,hóng đường, nó nhiều khi đói toàn xin cơm nguội nhà chị. Con nó ngủ 2 chị em lại nói chuyện, nó động viên, kể chuyện nọ kia cho chị nhưng k kể chuyện của nó, chị cũng kể chuyện nhà chị cho nó nghe. Có chị nó cũng đỡ buồn. đợt này thấy chị uống nhiều thuốc đủ loại, người phờ phạc, xanh lắm, tiêm thuốc về mệt chỉ có nằm, anh chồng lại cơm nước chợ búa rồi đi làm. Hôm đó đi viện về chị kêu chán quá lại phải đi xin kết luận của bác sĩ giám đốc gì đó ở bệnh viện sản để duyệt hồ sơ cho chị, vậy là 2 vợ chồng lại đi từ sáng tơ lơ mơ để xếp hàng xin duyệt hồ sơ. Chiều về chị buồn thiu. Chị phải mổ thông tắc vòi trứng thì mới có thể đưa phôi vào được, no cũng k hiểu lắm chỉ biết chị nói vậy. nó lại động viên chị, nói chị ăn uống thêm vào, sắp đi hết chặng đường rồi. 
Lúc này trời đã vào nắng nóng lắm, phòng nó cũng nóng như hỏa lò, tội nghiệp con nó, mồ hôi mướt mát. Nó cũng lắp mạng và bắt đầu làm việc về đêm. Quạt vù vù không ăn thua con nó hay bú đêm mà nóng nên nó k đóng bỉm gì cho con, nó mua miếng lót bằng nhựa kê mông cho con nó tè khỏi vào chiếu. con đc hơn 3 tháng bụng to mông nặng không lật lẫy gì cả. bác bán rau bán chạy hàng thì còn tươi tươi với chị Dậu và nó tí, không bán được thì 2 chị em sợ k dám nói gì bác quăng thau chậu kinh lắm. có hôm 2h sáng bác dậy dã cua bùm bụp. hôm sóc ốc rào rào, phòng chị gần hơn nên nghe rõ và khó ngủ hơn, chị dậu co 1 bệnh nữa là mất ngủ kinh niên, hầu như k ngủ gì. Chồng lo đủ mọi cách mà k ăn thua. Con nó cũng giật mình dậy, nó xì xục cả đêm. Trời nóng đến ngột thở.nó muốn điên lên. Mở cổng cho thoáng thì có 1 chị mắt cứ trợn lên trời hỏi chuyện nó, nó chào qua rồi giặt đồ, chị ấy vào sân nói chuyện với chị dậu và biết nó có con. Chị ấy còn nói ngọng nữa nên chả hiểu chị nói gì. Một lúc có 1 chị đuổi theo 1 thằng bé cũng bị tật ở chân, quát nó về nhà, thấy chị mắt bị trợn ở đây chị ấy lôi thằng bé kia vào và nói chuyện với nó cùng chị dậu, nó được biết chị mắt trợn tên là tính, chị kia tên hồng là em dâu chị tính, thằng cu kia là con chị hồng bị tật từ bẩm sinh trong bụng mẹ. nói chuyện hỏi han xong chị tính bảo nó rảnh cho con sang nhà chị ấy chơi cho mát, nhà chị mát lắm, rủ cả chị dậu sang nữa nó vâng dạ. vậy là cứ khi nào nó mở cổng chị tính lại lấp ló đi vào, cứ ngó nghiêng muốn vào nhà nhìn con nó. Nó bảo chị vào chơi, chị xin được bế con nó. Nó đồng ý. Chị tính bảo nó cho con sang nhà chị ấy, 2 mẹ con cùng sang cho đỡ nóng, nó ngại. ngay chiều đó một bác béo, lùn vào phòng nó hỏi thăm sau đó bảo mẹ con nó sang nhà bác cho mát, nhà bác mát lắm, mãi nó mới biết bác là mẹ chị tính, bác tên lí, vậy là nó nhờ chị tính bế con nó sang đó, nó lết theo sau, rủ cả chị dậu sang. Sang đến nơi vào nhà mát tỉnh người, nhà bác rộng lắm, k dùng điều hòa mà rất mát. Nhà bác có dãy nhà trọ 3 tầng cho thuê nên cả nhà chả làm gì, chỉ chơi, ăn và cuối tháng thu tiền. chị tính k lấy chồng, k có con nên cực kì quí con nó, cứ hở cái lại chạy sang ngóng ngóng xem nó cho con nó bú chưa để bế tót sang nhà chị cho mát. Nó có người trông con cho nên thoải mái giặt dũ, ăn uống. xong xuôi nó sang bên đó ngủ trưa và chơi ở bên đó đến chiều muộn thì mọi người bế con về cho nó tắm cho con. Đặc biệt sáng nào chị Hồng cũng mang 2 chai to nước lá chè để cho con nó tắm cho khỏi ngứa. chị dậu hnay đi mổ, mổ dịch vụ cho nhanh nên không về. nó nhắn tin hỏi xem tình hình của chị như thế nào, k thấy chị trả lời. Hiền dạo này bạn ôn thi nên ít qua nó, nó có thể lết đi chợ, vì ở đây chợ canh họp các ngày 3,8,13,18,23,28, mà nó đi 1 tí ra nơi. Con nó gửi ở nhà chị tính. Nói chung có người trông con nó đỡ hơn nhiều lắm. tuyệt nhiên mọi người k hỏi chuyện nó, chỉ động viên nó. Bà lí đi chợ mua cho con nó 1 sấp áo cộc tay toàn hình siêu nhân, chị tính mua chon con nó 1 bộ đồ mùa hè đỏ chót. Chị dậu mua cho con nó 2 cái cáo cộc điệu điệu vàng chóe. Hihi. Con nó được mọi người bế ẵm cho. Có gì ăn là bà lí cũng hay cho nó, khi cho rau, khi có thịt, lúc cho hoa quả. Bà tốt tính nhưng bốc đồng.đặc biệt rất hay văng tục, nó nghe thấy rất ngại. đến ngày con nó đi tiêm mũi 5in1. Nó nhắn tin cho hiền nói hiền cho con nó đi hộ nó, hiền lại bận học nên nhờ một chú ở nhà thờ ngọc mạch đi x era để chở còn nó chạy qua bảo bác lí bế con nó. Nó đưa sổ tiêm cho bác lý bác hỏi tên bé là gì, mình nói tên ghi ở số tiêm rồi ạ. Nó đưa cho bác 100k. con dâu bác lý là chị hồng nói bác lý k biết chữ đâu, phải nói tên ra. Nó nói tên con nó bác đưa con nó đi tiêm, tầm gần trưa về. đến chưa con nó sốt, hiền nhắn tin cho thêu sang bế hộ nó, rồi chị dậu lại bế, chị tính bế, con nó gào om củ tỏi, khóc inh khủng, nó dán cao hạ sốt cho con. Con nó k bú tí gì chỉ khóc, mọi người bảo nó nghỉ để tối còn chiến đấu. tối dinh vào ngủ cùng nó để đỡ cho nó. Cả đêm nó chỉ mong con nó ti đc ít nào hay ít đâý, nó mệt kinh khủng. chiều hôm sau con nó bớt sốt hơn. Nó lao vào làm việc lo cho 2 mẹ con nó, u huyền thi thoảng gửi đồ ăn cho nó. Nó dần dần ổn định cuộc sống, con nó vi vu suốt, nó thì làm việc nhà. Thấy đỡ mệt hơn chút chút.
À con nó đã khỏi bị viêm tai rồi, hic, cũng bao nhiêu lần đi phòng khám, mà toàn cứ phải nhờ người này, hỏi người kia đưa đi. Mẹ chả đi được đâu chỉ ở nhà ngồi trên đống lửa, con nó khỏi được mà nó sướng và nhẹ nhõm bớt lo bao nhiêu.

0 comments:

Post a Comment